'Thời gian trôi qua kẽ tay'
Ngày cuối năm...
21 giờ 10 phút
Tóc ngắn cộc lốc, tai đeo phone, chân xếp bằng co ro trên ghế hẹp, em ngồi nghe "Thời gian" của Thủy Triều Đỏ và miệng lầm nhẩm hát đi hát lại không biết bao nhiêu lần: "Thời gian trôi qua kẽ tay...". Giơ bàn tay soi ánh đèn tìm ra những kẽ hở được ánh sáng chiếu qua giữa những ngón tay, em lặng lẽ nhìn, lặng lẽ đếm 1..2..3. Nhanh quá thời gian ơi, những con số buột ra khỏi miệng em dường như không kịp níu lại thời gian.
21 giờ 15 phút
Em đếm.
165 phút nữa em và những người xung quanh sẽ bước lên một bậc thang mới của chuỗi dài những năm và tháng. Chỉ từng ấy phút nữa thôi, số 8 kia sẽ được thay bằng một số cao hơn nó, để chứng minh thời gian của loài người đang tiến chứ không phải lùi. Trước thời khắc là quan trọng ấy, con người chờ đợi để được cảm thấy rõ nhất thời gian đang trôi.
Ảnh minh họa: evalovinlucy
Con người sáng chế ra những vật dụng dành cho thời gian để chứng minh thời gian đang trôi nhưng thực chất con người muốn níu giữ lại thời gian mà thôi. Thời gian trôi nhanh hơn cả giây, trôi nhanh hơn cả tích tắc, trôi nhanh hơn bất kì một đơn vị nhỏ li ti nào đo nó. Nó thách thức với tất cả.
Câu nói trong đề thi học sinh của tỉnh em: "Tất cả ý nghĩa cuộc sống của chúng ta là chúng ta luôn thấy thiếu một cái gì đó và chúng ta mong muốn làm tất cả để bù đắp điều đó" (Alfred Ardler) khiến em nhận ra cái mà loài người thấy thiếu thốn nhất đó là thời gian, và dù con người có cố làm tất cả để bù đắp đến đâu, thời gian vẫn lấy đi của con người nhiều thứ: một cơ hội, một tình yêu, thậm chí một cuộc đời. Bởi vậy, em sợ thời gian, con người sợ thời gian.
Sang năm mới, người ta mong chờ nhiều thứ, họ hân hoan, họ hào hứng đón chờ những mới mẻ và may mắn đến với mình. Riêng em, em có hân hoan, em có vui mừng, nhưng em vẫn sợ, vẫn bất an, vẫn bị hẫng vì sự trôi chảy của thời gian. Ám ảnh về thời gian ăn sâu vào tiềm thức của em. Em thích tốc độ, em thích leo lên cầu rồi thả phanh cho xe trượt xuống thật nhanh, gió ùa vào tóc, vào mắt, dễ chịu. Nhưng em ghét tốc độ của thời gian. Và em cũng ghét tất cả những gì đến với em quá nhanh chóng. Nó khiến em hoài nghi và lo sợ.
Ảnh minh họa: m0thyyku - Em thích tốc độ, em thích leo lên cầu rồi thả phanh cho xe trượt xuống thật nhanh, gió ùa vào tóc, vào mắt, dễ chịu.
- Gửi từ email : nuhoncuagio_411
Cảm nhận về bài viết mời bạn gửi theo mẫu sau hoặc gửi bài viết, đường link blog muốn chia sẻ về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn (vui lòng gõ Tiếng Việt có dấu để phản hồi của bạn sớm được đăng)
Ho ten: Giấu tên
Tieu de: Tết cuối cùng của thời học sinh
Noi dung: hay lắm bạn ạ, mình cũng đang năm cuối cấp, cũng bao nhiêu điều đag đón chờ ở trước mắt. nhưng thời gian trôi qua nhanh quá, thấy mình còn bao điều chưa làm, bao nhiêu kiến thức chưa học, chỉ muốn thời gian trôi chầm chậm thui, mặc dù mình cũng thích tốc độ,
Chép link sau vào chương trình đọc Feed (RSS) để cập nhật những bài viết mới nhất của Blog Việt ngay tại Blog của bạn: /rss/vnn_blogviet.rss