- Tôi không biết làm một người nổi tiếng lại mệt mỏi đến vậy. Khi còn là một thằng sinh viên nhạc viện, nhìn những ca sĩ đẹp đẽ, tự tin hát trên sân khấu, tôi bị cuốn hút và mơ về điều đó. Ánh sáng từ những chiếc đèn, tiếng vỗ tay của khán giả, khoác trên người những bộ đồ đắt tiền. Tất cả khiến tôi thèm muốn và tôi biết tôi sẽ có ngày được như họ.
Khuôn mặt điển trai, giọng hát ấm và trầm, tìm được một ông bầu mát tay, tôi nhanh chóng nổi lên. Khi ấy, những áp lực mới ập đến, nhanh và mạnh khiến tôi choáng váng. Làm một người nổi tiếng thì phải hi sinh nhiều mà nhất là phải hi sinh tình yêu. Người ta tưởng tôi sung sướng, tưởng tôi dễ dàng tìm được người mình yêu và yêu mình tha thiết. Nhưng họ không biết rằng, tâm hồn tôi lạnh lẽo vì tôi sống trong cô đơn quá lâu. Chỉ có một người duy nhất tôi tin cậy và thường tâm sự là Đan - cô trợ lý nhỏ. Ở cô, tôi tìm thấy sự đồng cảm và tin tưởng sâu sắc. Tôi có thể kể hết cho cô nghe mọi điều mà không sợ những gì mình nói sẽ đến tai kẻ thứ ba. Cô là người kín đáo, dịu dàng và không hề thích bon chen.
Căn nhà vốn lạnh lẽo, giờ rất ấm vì có em.Nguồn: my.opera.com. |
Người quản lý yêu cầu tôi không được yêu đương, không được có quan hệ tình ái nào với các cô ca sĩ, các chân dài để đảm bảo cho hình ảnh của tôi không bị bôi bẩn. Nhưng tôi đã 22 tuổi, tôi có những nhu cầu về tình dục. Giải quyết vấn đề này, quản lý giúp tôi bằng cách soạn một danh sách những gái gọi cao cấp, những cô mà khi chung đụng với họ, danh tiếng của tôi được bảo đảm an toàn, tôi chỉ cần trả giá cho các cô cao hơn. Lúc trước, việc gọi cho họ đều do quản lý làm, sau khi anh ta đã tin tưởng Đan, anh giao cho cô. Cô thường gọi họ đến với tôi mỗi khi tôi mệt mỏi hay có chuyện cáu gắt. Tôi thấy xấu hổ với cô khi bị phơi bày ra cái ham muốn về tình dục của mình. Nhưng khi những cơn chán nản ập đến, trong cơn say, tôi cần người để giày vò và cô tự ý khắc phải biết làm gì cho tôi.Cho đến một ngày, khi choàng dậy sau những mộng mị, tôi chợt nhận ra, tôi yêu Đan. Tôi chăm sóc Đan nhiều hơn. Mối quan hệ của tôi và em tiến triển rất tốt. Tôi nghĩ em cũng đã cảm nhận được tình yêu của tôi dành cho em và kín đáo đáp lại nó. Sau những giờ diễn mệt mỏi, tôi háo hức trở về nhà. Bởi tôi biết, trong căn nhà vốn lạnh lẽo ấy, giờ đang rất ấm. Em đợi tôi ở đó, cùng tình yêu. Cố gắng thu xếp những khoảng rỗi rãi trong lịch trình kín đặc của mình, tôi bên em. Mối quan hệ được giữ kín và tôi hạnh phúc vì điều ấy.
Tình yêu ấy ngỡ sẽ mãi êm đềm, tôi sẽ mãi hạnh phúc nhưng... Đến một ngày, tôi cầm tờ danh sách gái gọi cao cấp trên bàn của người quản lý. Em... nằm trong danh sách ấy. Cô gái của tôi. Tôi không muốn tin nên tự trấn tĩnh và an ủi rằng đó chỉ là sự trùng hợp về tên một cách ngẫu nhiên. Lấy vẻ mặt bình thản nhất, tôi vờ hỏi vui người quản lý: “Cô Đan trong danh sách này tên giống y như trợ lý của em”. Quản lý cười nói: “Chả nó thì ai?”. Tôi thấy người mình run lên. Tất cả mạch máu như đông cứng, ngừng chảy. Anh tiếp tục: “Cậu không biết chứ Đan là bé cưng của nhiều người lắm. Ai cũng bị đôi mắt buồn của nó ám ảnh và thu hút. Nhưng dạo này, nó bảo mệt nên tạm thời xin nghỉ”.
Tai tôi ù đi. Cố lắm tôi mới có thể đứng vững để bước ra khỏi phòng anh quản lý. Điên cuồng lái xe về nhà. Tôi lao vào phòng ngủ đập hết những thứ tôi vẫn gọi là kỉ niệm tình yêu của hai đứa. Nằm vật xuống giường... nước mắt rơi... Đau lòng quá.
Người con gái tôi yêu sao lại vậy? Một gái gọi cao cấp của các đại gia lắm tiền. Em đã chung đụng với bao nhiêu người? Sao em vẫn giữ được vẻ hiền lành và ngây thơ ấy khi đã qua tay bao đại gia? Tôi thấy mình như không thở nổi. Nỗi đau bóp nghẹt lấy tim.
Tôi muốn một trợ lý mới - Tôi nói với người quản lý. Anh hơi ngạc nhiên nhưng cũng dễ dàng chấp thuận. Em không chủ động liên lạc với tôi. Tôi muốn tĩnh lại để suy xét mọi việc nên cũng không gọi cho em. Thế giới của tôi, một ngày không được nhìn thấy em, nghe tiếng em nói, nét cười yêu thương khiến tôi thấy trống trải. Tôi biết tôi đang nhớ em. Nhớ em điên cuồng. Tôi biết tôi không có quyền trách em. Bởi tôi có hơn gì em đâu. Tôi là khách hàng của danh sách và em là một trong những món hàng có tên trong đó.
Tôi tìm hình bóng em trong căn phòng mình. Lạnh lẽo. Cuối cùng thì tôi cũng chỉ còn một mình. Những đêm dài, tôi phải kìm lòng để không vùng dậy chạy đến bên em. Tôi biết tôi vẫn yêu Đan nhưng tôi sợ khi quay về với em, tôi sẽ khiến em khổ. Tôi sẽ không kiềm chế được những cơn ghen, cái danh sách kia được lôi ra để đay nghiến em, nhiếc móc em. Tôi nhớ em...
Tôi có nên mặc kệ và tiếp tục yêu em? Cô gái của tôi biết cách làm cho tôi trở về với sự bình yên của tâm hồn. Giờ chính cô khiến tôi chao đảo và mất thăng bằng, tôi có thể trở về như ngày xưa với em?
-
H.A