Đồng xu 5000
(Blog Việt)
Lão ăn mày già nua, bất hạnh đã lết cái thân tàn của lão đi khắp mọi con đường trong thành phố. Có thể bạn đã nhìn thấy lão, có thể đã có người thuộc lòng khuôn mặt bẩn thỉu của lão và có thể đã ném vào cái mũ lưỡi chai màu đỏ rách te tua của lão một đồng xu nhỏ nhỏ. Và lão luôn cảm ơn sau mỗi lần như thế.
Lão là một lão già chừng 60 tuổi hoặc có thể ít hơn, không ai có thể đoán biết chính xác tuổi tác của những người ăn mày. Mớ tóc hai màu đen trắng dài chừng chấm gáy được lão tết thành một lọn nhỏ phía sau lưng đúng theo kiểu vua Trung Hoa. Lão chỉ có duy nhất một cái áo sơ mi màu cháo lòng bẩn bẩn lấm len bùn cát, dài quá mông. Lão mặc một cái quần bò bạc phếch, hai ống đã bị cắt phéng đến giữa đùi nên nó trở thành một cái quần bò đùi chính hiệu. Nhưng đối với lão nó lại là một cái quần dài, vì chân lão chỉ còn có thế. Lão cụt lủn cả hai chân, giờ đây ở cái chỗ đáng nhẽ ra là chân ấy là hai mỏm cụt tới giữa đùi, phần đầu mỏm cụt được bịt vải và chằng dây thừng. Lão ngồi và hai phần còn laijc ủa hai chân lão đều đặt trên một tấm gỗ vuông có lắp bánh xe bên dưới. Người và chân lão được buộc chặt vào tấm gỗ ấy, nó là công cụ di chuyển của lão và lão dùng hai bàn tay để đẩy cái tấm gỗ ấy chạy trên đường. Vì thế tay lão lúc nào cũng đi một đôi găng tay thủng ngón. Với thân thể tàn tật như thế, lão đã làm rung động biết bao tấm lòng nhân ái và lão hoàn toàn có thể sống nổi với thành quả lao động của lão mỗi ngày.
Tài sản của lão còn có một chiếc gậy gỗ trụ tròn dài chừng một cẳng tay. lão dùng nó để bảo vệ mình trước bọn chó tò mò muốn khụt khịt hít hà cái mùi hôi hôi két khét từ ngưoời lão. Lão dắt nó cạnh cạp quần như người ta đeo một thanh kiếm báu.
Buổi trưa hôm ấy, trời nắng như muốn thiêu chảy cả nhựa đường, lão mệt mỏi, đói khát, hai tay quờ quạng trên mặt đường nóng bỏng để đẩy cái thân mình chuyển động. Trời nắng quá mức, nắng đến nỗi lão cảm giác như tóc trên đầu mình đang bốc cháy, từng thớ thịt, thớ mỡ trên người đang chảy ra, khét lèn lẹt. Lão dừng lại dưới một gốc cây, nhờ tí bóng mát của nó để thở hồng hộc. Lão nhìn vào quán nước trên vỉa hè gần đó, bọn người trong đó đang nhấm nháp vị nước mía ngọt lạnh và nhìn ngắm lão như kiểu mới phát hiện ra UFO, chỉ chỏ và cười phá lên với nhau như đang xem hài kịch. Kể ra nếu còn sức lão sẽ cố lết lên trên đấy để xin xỏ, ai cho phép chúng nó được giải trí không mất tiền như vậy. Nhưng thôi, lão đã rời rã hai cánh tay, mắt lão đã hoa lên vì đói và lão không muốn ra khỏi cái bóng cây mát rượi này. Một thằng thanh niên ngồi trên cái quán âấy vẫy tay với lão và "ê ê" gọi lão. Lão vội vàng rời khỏi bóng cây và tiến về phía hắn, ai nỡ từ chối sự hảo tâm.
Khi lão chỉ cách hắn vài bước chân thì hắn rụt trong túi ra một đồng xu và hắn ném, hắn tung đồng xu lên cao và nó ra phía sau lão. Một đồng xu 5000, lão quay người lại, hai tay quay guồng nhanh về phía đồng xu rơi. Cùng lúc mootjt hằng bé ăn xin từ đâu chạy tới, nó nhanh hơn lão, nó chộp lấy đồng xu. Lão vồ lấy chân nó không cho nó chạy, miệng kêu gào, tay lão rút cây gậy cạnh người quật túi búi vào thằng bé. Thằng bé giãy đạp không thoát được tay lão, bị đánh đau nó giơ tay đỡ đòn, đồng xu bay ra khỏi tay nó lăn trên đuường. Lão bỏ thằng bé, nhào theo đồng xu, bánh xe của tấm gỗ quay tít thò lò theo lực đẩy của hai cánh tay. Nhanh, nhanh, đồng xu sẽ lọt xuống cái cống cạnh đường, lão nhoài người hết cỡ, cánh tay sải dài để lấy đồng xu. Nó đã nằm gọn trong tay lão, nhưng xui xẻo thân hình lão đã ngã nhào trên mặt đường. Hai bánh xe của tấm gỗ nằm ngang và quay tít thò lò. Lão không quan tâm đến điều đó, đồng xu màu vàng sáng chói đã nằm trong tay lão.
Tiếng còi ô tô rền rĩ lên một hồi làm lão giật bắn, không kịp quay lại, lão đã thấy mình bị hất tung lên, đồng xu cũng bị hất tung ra khỏi tay lão. Nó xoay tròn trên không trung, lấp lánh ánh vàng và rơi tõm xuống vũng máu. Thằng bé ăn xin chạy tới, nhặt nó lên, chùi vội vàng vào cái quần bẩn bẩn màu cỏ úa rồi đút tọt vào túi áo trước ngực sau khi đã lấm lét nhìn sang hai bên.
Gửi từ blog Dr Ruan
Vài nét về tác giả blog: Tôi muốn làm một hoa hướng dương không cần mặt trời, muốn viết một tự truyện về cuộc đời mình, và muốn được cả thế giới biết đến.
- Cảm nhận của bạn?
Ho ten: Silver
Dia chi: hcm
Email: silverkey2005k@yahoo.com
Tieu de: Cũng là một mảnh đời!
Noi dung: Ông lão đó cũng là một con người , cũng là một mảnh đời , cũng có cái quyền được sống và mưu cầu hạnh phúc ... Nhưng sao , tôi không hiểu , những người cho ông lão tiền có coi ông lão là con người hay không ? Theo tôi , chắc là không , vì họ cười lão , họ coi lão là sinh vật lạ và coi việc bố thí cho lão là một trò vui ... Thật không hiểu những con người đó ăn học như thế nào mà lại đối xử với những người cũng là đồng loại của mình như vậy ... Đành rằng lão không được vẹn toàn , nhưng lão có muốn vậy đâu , có ai nào muốn ngửa tay để sống nhờ vào sự bốt thí của thiên hạ hay không ? Sao trước khi làm một việc gì thì chúng ta không tự đặt mình vào vai trò của người sẽ nhận lãnh hậu quả tù việc làm của chúng ta đó ? Ông lão chết đi thì những kẻ đó có xót thương cho ông không hay lại coi đó là một màn biểu diễn mà diễn viên sơ sảy bị tai nạn , rồi họ cười khẩy , rồi bỏ đi ... Vô tình quá !!! Có phải vì cuộc sống này quá vội vàng và chúng ta đã bị cuốn vào dòng xoáy của những bận rôn với những gánh lo mưu sinh đời thường và để rồi chúng ta quên đi cảnh khó khăn của người khác rồi xem đó là bình thường không ... Chúng ta sống nhanh quá ... Hãy sống chậm lại và nhìn xung quanh ... Đừng để thế giới này chỉ còn những kẻ vô tâm ...
Ho ten: Chuột chù
Email: chiendn2@gmail.com
Noi dung: Nhìn cuộc sống và con người xung quanh một cách hờ hững như chính cuộc đời này đã bỏ mặc những con người như thế trôi đi. Đối phó với cuộc đời này ích kỷ như cách của ông lão để sống và thờ ơ như đứa trẻ ăn xin để tồn tại. Và thản nhiên như cặp mắt của bạn nữa, phải không?
Ho ten: Võ Hiếu Sử
Dia chi: TX Vị Thanh Tỉnh Hậu Giang
Email: thatlong_khongbietnoisao_hg@yahoo.com
Tieu de: cảm nhận
Noi dung: Câu chyện này rât cảm động và còn nêu được những diễn biến thạt của cưộc sống thực tại!
Ho ten: NTN
Dia chi: HÀ TÂY
Email: blueshootingsstar30984@gmail.com
Tieu de: Sao người ta sống với nhau ác vậy?
Noi dung: Ngay cả những người chịu chung một nỗi đau như nhau, mà người ta còn tàn nhẫn với nhau. Vậy thì những con ngừoi chưa từng trải qua nỗi đau, làm sao họ biết cảm thông thực lòng? Hình như hoàn cảnh không quyết định nhân cách con người. Vậy thì cái gì quyết định vậy? Có lẽ là giáo dục, trình độ dân trí.. có lẽ vì thế mà nước mình còn nghèo, và còn tàn nhẫn với nhau?
Ho ten: Chuotxinh167
Email: chuotxinh167@yahoo.com
Noi dung: Sáng nay lên công ty, đang rỗi rỗi 1 chút và mình vào đọc bài này. Mình đã từng gặp rất rất nhiều người ăn xin, ăn xin thật có, giả có, nhưng mình nghĩ 1 khi người ta đã bỏ đi 1 phần lòng tự trọng để đi ăn xin thì chắc chắn người ta cũng có 1 lý do nào đó mà không có con đường nào khác, người ta đáng được tôn trọng. Và với 1 người như lão, không ai có quyền cười và chế nhạo trên nỗi đau của lão. Mình không thể hiểu được, tạo sao lại có những kẻ có thể cười đùa trên cái thân xác tàn tạ ấy. Mình đã rơi nước mắt khi đọc bài này, thấy thương lão quá. Trứơc đây, có 1 lần mình đang ngồi ở ga tàu, gặp 1 lão ăn xin, nhưng không bị tật, nhìn cũng sạch sẽ, và ông bảo ông không có tiền để về xe bus vì mới từ viện ra, ông chỉ xin 3000d để đi xe bus thôi. Mình rút trong túi ra và đưa cho ông tờ 5000, ông cảm ơn và mình mỉm cười, "Không có có chi mô ông ạ". Cảm thấy hơi áy náy, mình lại mua 1 lon bò húc và đưa cho ông, tại vì trời đang nắng mà. Ông chào mình, mình nhìn theo ông và thấy thương thương vì nghĩ 1 mình ông ra viện mà chẳng có ai đưa đón cả. Nhưng 1 lúc sau, mình đã thấy ông ở dãy ghế bên cạnh và cũng xin 1 người khác, cũng với cách nói với mình. Và mình nhận ra ông ấy là 1 người ăn xin,và ông đã lừa mình. Lúc đầu cảm thấy hơi tức 1 chút vì nghĩ ông đã lợi dụng lòng hay thương người của mình, nhưng sau mình nghĩ , người ta đã chấp nhận mất đi lòng tự trọng thì đó cũng là 1 mất mát lớn lắm rồi!
Ho ten: Hoài
Tieu de: Buồn!
Noi dung: 1 kẻ lãng du trong đời. 1 kẻ lãng du trong niềm tin! Có lẽ khó có thể cùng bến đỗ?!
Ho ten: NTN
Email: co_nang_toc_dai_88@yahoo.com
Tieu de: Personal!
Noi dung: Sinh ra ai cũng như nhau thế mà, mỗi người một hoàn cảnh. Những người được hưởng cuộc sống sung túc đủ đầy, còn biết bao người phải chịu cái cảnh màn trời chiếu đất, phải nếm bao mùi nhục nhã, khinh rẻ chế nhạo của mọi người! Biết là như thế, nhưng cũng ko biết phải làm gì để giúp được cho họ!
Ho ten: voi coi
Dia chi: hn
Email: thaopt263@gmail.com
Tieu de: doi la gi?
Noi dung: khong khi nao mot con nguoi lai dung dung truoc nhung so phan thuong tam cua dong loai, .....mot hanh dong nho nho, mot cu chi an can dem tan den tan tay nhung nguoi an xin du chi la dong 500 le nhung co y nghia lam lam....
BAN va TOI , tat ca chung ta cung doc, cung nghe va cung nhin thay bao dieu trong thuc te...ho....nhung nguoi mang kiep an xin....cung co nhung "an xin khong dung hang" nhung dai da so NHUNG KE AN BAM xa hoi do dau muon the, ho cung muon duoc song, duoc lam viec, co gia dinh ban be....nhung cuoc doi bat cong lam....DAU CHO TA NHUNG GI TA MONG MUON .... du chung ta dang o cuong vi nao, dang lam nghe gi, du ngheo doi hay giau sang.....hay giu lai chut HOI AM TINH NGUOI...DO CHINH LA CAU NOI BEN VUNG NHAT GIUA NHUNG THUC THE DUOC GOI LA "CON NGUOI"....
Ho ten: Pham Duong
Dia chi: 33 ngo thoi nhiem q3
Email: phamduong@tamnhindoanhnhan.com.vn
Tieu de: Anh se la mot nha van
Noi dung: Bai anh viet hay lam! Anh co the viet bao va viet van rat gioi day! cam on vi bai viet kha an tuong.
Ho ten: Never say die
Dia chi: Hà Nội
Tieu de: Kết thúc
Noi dung: Kết thúc một kiếp người, đọc thấy lành lạnh, một chút buồn dâng lên mắt, nếu không kìm nước mắt đã trào ra. Dường như cuộc sống càng nâng cấp thì tình người càng nghèo đói.
Ho ten: Nhàn
Email: phunghieunhan@yahoo.com.vn
Noi dung: Chúng ta ai cũng từng bắt gặp những cảnh đời bất hạnh như thế. Tuy nhiên, có những bất hạnh gắn lấy con người ta như số phận song cũng có nhiều (đại đa số kẻ ăn xin bây giờ) muốn chọn bất hạnh để đỡ phải lao động bằng cách hàng ngày đi xin ăn. Xã hội có lỗi khi những người tàn phế không có trợ cấp thiết thực khiến đời của những người như ông lão ăn mày không còn là cuộc sống của con người. Đến bao giờ xã hội mới hết (hoặc hiếm) cảnh ăn xin? Đó là trách nhiệm của Nhà nước, xã hội và toàn dân trong ý thức xây dựng hình ảnh đất nước phát triển, văn minh.
Ho ten: Hoang Oanh
Dia chi: Phong Dao tao-Truong Cao dang Kinh te -Ky thuat Thuong mai-Ha dong -Ha tay
Email: oanhdtcdtm@yahoo.com.vn
Tieu de: Kiep sau
Noi dung: Doi nguoi ngan lam, hay an o sao cho thau tinh dat ly,kiep sau:Ong lao an may se sung suong,cau be an xin khong thoat canh an xin,con lu nguoi dua gion voi noi dau cua nguoi khac se duoc song khong bang kiep an may.Hay mau tu tinh khi con chua muon...
Ho ten: YT
Dia chi: HN
Email: hoacomay26706@yahoo.com.vn
Tieu de: xuc cam
Noi dung: Ban than ai cung co 1 tam long, du o bat cu thoi khac nao... Nhung con nguoi ta co biet nang niu, quy trong tam long do ko?..... Bai viet cua ban that cam dong. Doc xong bai viet nay chung ta hay nen nhin lai ban than minh va hay nhin ra xung quanh minh...
Ho ten: C.Y
Email: daiya2086@yahoo.com
Tieu de: mot dong xu?
Noi dung: dau phai chi la 1 dong xu, no con la 1 kiep nguoi.
Ho ten: Tran Quoc Toan
Dia chi: Hung Trach. Bo Trach. Quang Binh
Email: nhoc_pro_201@yahoo.com.vn
Tieu de: XiX
Noi dung: Cuoc doi nay sao lai co nhung con nguoio nhu nhung thanh nien ay nhi. Tot hon het la dung co ho con` hay hon.
Ho ten: da quy
Noi dung: 5000d, cai gia cua mot cuoc song hay mot tro dua...?
Ho ten: chuot
Dia chi: ha tay
Email: chuot8x_online@yahoo.com
Tieu de: Những con người bất hạnh!
Noi dung: không chỉ những ông lão, bà lão mà cả những đứa trẻ thật tội nghiệp! vì sao mà họ phải đi ăn xin? vì bần cùng, vì bị lợi dụng thành công cụ kiếm tiền cho kẻ khác (có thể lắm chứ). nhưng dù sao đi chăng nữa họ cũng là những con người bất hạnh. Thật tội nghiệp, đáng thương lắm chứ, đáng để động lòng lắm chứ...!
Ho ten: huong
Dia chi: Kinh te
Noi dung: khong thich cai cot chuyen nay, doc ma ko nghi rang do la cai the gioi minh dang song. the gioi van luon co tinh nguoi, ho van la con nguoi...
Ho ten: Loan
Dia chi: 958hau giang
Email: laonpos@yahoo.com
Tieu de: Truyện này có thật ko? Tôi ko thể tin nổi.
Noi dung: Tôi không thể nào tin nổi câu chuyện này, nhưng qua đây tôi muốn nói với mọi người hãy nhìn lại cách sống, cách nghĩ của mỗi người. Hãy biết chia sẻ, tha thứ và yêu thương Tại sao chúng ta lại yêu thương một con vật mà lại dửng dưng với một con người? Thật đau lòng cho thời buổi kinh tế " khó khăn"
Ho ten: Ray
Dia chi: ca.360.yahoo.com/mrbusy_it
Email: mrbusy_it@yahoo.com.vn
Tieu de: Xúc động
Noi dung: Cái chết của ông lão thực sự đáng thương. Không thể không thừa nhận là vẫn có những người vô lương tâm như những thanh niên nọ. Mình cũng đã gặp nhiều người ăn xin không phải ai cũng cho nhưng nếu thực sự ở vào hoàn cảnh của ông lão thì tại sao lại nỡ làm thế chứ. Nhìn ở một góc độ khác cái chết của ông ấy có lẽ cũng là 1 sự giải thoát...
Ho ten: Trần Chạy
Dia chi: Đồng Nai
Email: chay8508@yahoo.com.vn
Tieu de: Thật thế sao?
Noi dung: Câu chuyện của bạn thật cảm động, thoạt nghe tưởng như không có thật. Ấy thế mà nó lại xảy ra thường xuyên trên quê hương thân yêu của chúng ta. Ôi đât nước bốn ngàn năm văn hiến, đã hơn ba mươi năm hòa bình và phát triển, ấy thế mà còn tồn tại những thực tế phũ phàng.
Ho ten: fan thu cing
Dia chi: No
Email: thucing1010@yahoo.com
Noi dung: Trả lời bạn: Ho ten: C.Y Email: daiya2086@yahoo.com Tieu de: mot dong xu? Noi dung: dau phai chi la 1 dong xu, no con la 1 kiep nguoi. Theo tôi đó chỉ là một phần li ti của vũ trụ mênh mông. Nếu tìm cái đẹp thì sẽ thấy đẹp, còn lại thì ... Tùy theo cách người ta muốn tìm kiếm.
Ho ten: RuanTran
Email: ruantran@yahoo.com
Noi dung: To Chuột chù: Bản thân tớ cũng thấy mình vô tâm, và cay nghiệt, tớ vẫn quen viết những câu chuyện rất xót xa như vậy bằng giọng văn lạnh lùng. Bản thân tớ cũng không còn đủ nước mắt để khóc cho cuộc đời có quá nhiều nỗi buồn này, văn của tớ là nước mắt của tớ, và nó có ý nghĩa hơn cách mà người ta vẫn dùng để xót thương. Đó là khóc.