,
221
7021
Blog Việt
blogviet
/blogviet/
1186520
Những sợi cỏ thơm giữa thảo nguyên bao la
1
Article
null
,

Những sợi cỏ thơm giữa thảo nguyên bao la

Cập nhật lúc 00:07, Thứ Sáu, 10/04/2009 (GMT+7)
,

Blog Việt

 

Bài và ảnh: Quốc Minh - Blog Dê Mít

 

 

Tôi rời đập thủy điện Hòa Bình khi mặt trời vừa xiên, men đường 6 đi hơn một trăm cây số nữa đường đèo dốc, xẩm tối thì tới được thị trấn Mộc Châu.

 

Đường đi ngang qua dốc Cun, Cao Phong, Mường Khến, Phú Cường... dốc cao và cua gấp liên tục. Đầu tháng tư, trời đổ mưa như muốn thay máu cho đất, sương mù dày đặc không nhìn rõ cả lằn sơn phản quang ở mép đường. Đoàn chúng tôi bốn xe, cứ căng mắt ra bám đèn hậu nhau mà đi. Mưa, gió ngấm qua áo mưa, qua áo khoác lạnh buốt. Giày ướt sũng, mưa quất vào mặt rát như kim châm. Nhọc nhằn một quãng thôi, đổi lại khi lên tới đỉnh dốc cao cả ngàn mét, mưa tạnh phóng tầm mắt ra xa nhìn thấy những đường mây mặt trời, những dãy núi dài ở ngang lưng và thung lũng xanh mướt trải rộng đến ngút ngàn. Cũng có lúc lũng xanh kia bị chặn lại bởi những ngọn đồi thấp ngút ngàn chè cổ thụ, bao la cỏ thơm và bò sữa rồi lại ngút tầm mắt đến tận chân trời. 


Thị trấn Mộc Châu nằm ngay bên quốc lộ 6 - nối liền thủ đô Hà Nội miền sơn khê Tây Bắc. Đêm ở Mộc Châu thanh bình, thơm mát hương cỏ và bầu trời sau mưa đầy sao. Trăng mồng một hơi khuyết nhưng đủ sáng để làm e thẹn những đôi thanh niên Hmông tình tự với nhau bên vách núi sát lề đường quốc lộ. Cơn bão đô thị quét vội qua vùng thiên đường này không đủ tàn bạo để làm mất hẳn những nét phong tục hoang sơ, man dại và nồng nhiệt. Trong ánh mắt những chàng trai Mông, những cô gái Thái vẫn còn chan chứa lắm, vẫn còn hoang vu như sợi cỏ thơm giữa thảo nguyên bao la.

 

Tản bộ dọc theo con đường dài ngập đầy sương núi, tôi bắt chuyện hỏi một thanh niên người Mông trẻ măng về thác Dải Yếm. Từ ngã ba cửa khẩu Pa Háng, đi bằng ô tô theo đường chính hoặc dọc theo suối khoảng 4 km đến chỗ hợp lưu hai con suối sẽ thấy một thác nước hùng vĩ. Người già kể lại dòng thác này là dải yếm của người con gái đã liểu mình cứu chàng trai mình yêu thoát khỏi dòng nước lũ.

 

Ở vùng đất mộc câu còn lưu truyền câu chuyện về động mộ thuyền, truyền thuyết kể lại rằng: Người Xá (dân tộc Khơ Mú ngày nay) và người Thái cùng ở trên mảnh đất Mộc Châu. Người Xá bắn tên rất giỏi đã thách người Thái bắn tên lên vách đá để xác định chủ quyền vùng đất. Nếu mũi tên của bên nào bắn cắm vào vách đá nghĩa là thần núi, thần đất thuận cho ở, còn bên nào thua phải đi khỏi mảnh đất này. Người Xá dùng tên có bịt đồng ở đầu mũi tên nên bắn vào vách đá thì bị nảy ra, còn người Thái lấy sáp ong dính vào đầu mũi tên nên khi bắn vào vách đá, mũi tên đã dính lên vách đá. Từ đó, người Thái được ở lại trên mảnh đất này, còn người Xá phải ra đi. Giữ đúng lời giao đấu là không được sinh sống hay săn bắn, trồng trọt nơi đây nữa nên khi chết, người Xá không được chôn cất trên mảnh đất này mà lấy thân gỗ to, khoét bỏ ruột để đưa người chết vào trong rồi treo lên các vách đá.

 

Nhắc đến mộ thuyền, người thanh niên lắc đầu than chẳng còn nữa đâu, phá hết rồi. Xưa kia có người đi rừng lạc vào động cất giữ một thuyền, về nhà vài ngày sau thì ốm chết nên người dân Mộc Châu - Sơn la một thời gian dài không dám đụng vào các quan tài trong động. Nay những huyền bí của vùng sơn cước nay đang dần dần bị tàn phá không thương tiếc, cũng một phần do con người ta trí tuệ hơn thôi.

 

Đường đã thưa người, tôi quay trở lại khách sạn. Trong cơn say một người trong đoàn kể lại: Có lần đi qua vùng này khi trời tối mịt, chân không bước được nữa thì dừng lại một căn nhà Mông ven đường xin ngủ trọ. Đêm lạnh thì uống rượu, hai người đàn ông không quen biết cùng ngồi bên bếp lửa, rượu táo mèo và thịt nướng say sưa chuyện dưới xuôi trên ngược suốt cả đêm. Người đàn bà ngồi một góc xa hơn đang hong quần áo cho khách, chốc chốc lại đưa tay chao mảnh võng nơi đứa trẻ nhỏ đang ngủ say. Nghèo quá, cả nhà chỉ có vài thứ đồ sắt là quý giá. Sáng sớm dậy chào xin đi, cố tình để quên cái đèn pin, mảnh lam cạo râu để rồi nghẹn ngào gặp lại người đàn ông đêm qua uống say với mình đã băng vội qua hơn mười cây số, dúi vội cây đèn vào ba lô rồi cầm lấy tay bạn mà lắc. Đã trải qua những thời gian như thế, gặp những người như thế muốn trở thành người xấu cũng khó lắm.

 

Say rồi ngủ quên đêm. Sáng hôm sau sương mù và mùi cỏ thơm đánh thức chúng tôi dậy từ tinh mơ. Khoác vội lá cờ Tổ quốc lên vai, tôi đi thăm thị trấn nông trường Mộc Châu, đi một vòng tròn qua đèo Hua Tát rồi lại quay trở lại đường 6 lúc trời xẩm tối.

 

Ngẩng đầu lên, mặt trời đỏ rực phía trước và trong tim.

 

  • Dưới đây là một số hình ảnh tác giả ghi lại dọc cung đường Hà Nội - Mộc Châu - đèo Hua Tát - Nông Trường Mộc Châu - Hà Nội:

 

 

Những cánh đồng xanh mướt (Đoạn đường Hòa Bình - Cao Phong

Ảnh: Quốc Minh

 

 

 

 

Những con dốc cao đến oằn xe tải (Hòa Bình - Dốc Cun)

Ảnh: Quốc Minh

 

 

 

 

Khu chợ tạm lụp xụp dựng lên bằng tre nữa, nằm chênh vệnh bên con dốc dựng đứng (Dốc Cun)

Ảnh: Quốc Minh

 

 

 

Ảnh: Quốc Minh

 

  • "Tôi muốn quên đi, tháng với ngày. Cha đi lượm từng quả rừng cho con đỡ đói qua đêm"

(Bài hát Đôi Chân Trần - Y Moan)

 

 

Ảnh: Quốc Minh

 

 

Ảnh: Quốc Minh

 

Ảnh: Quốc Minh

 

  • Trên những con đường nhỏ đan chéo nhau - thị trấn Nông trường Mộc Châu:

 

 

Ảnh: Quốc Minh

 

Ảnh: Quốc Minh

 

  • Tình yêu cao nguyên( Đồng cỏ rộng bên một hồ nước nhỏ - thịt trấn Nông trường Mộc Châu)

 

 

Ảnh: Quốc Minh

 

 

 

Một đám mây ôm kín mặt trời (Trên đường về thị trấn Mộc Châu)

Ảnh: Quốc Minh

 

  • Tình yêu trên cao nguyên đá ( Đèo Hua Tát nối liền thị trấn Nông trường Mộc Châu với quốc lộ 6)

 

Ảnh: Quốc Minh

 

Ảnh: Quốc Minh

 

 

Ảnh: Quốc Minh

 

Ảnh: Quốc Minh

 

  • Những đồi chè cổ thụ xanh mát được trồng ở đây từ năm 1965, nhai lá chè tươi có vị đắng chát rất thú vị ( Thị trấn Nông trường Mộc Châu)

 

Ảnh: Quốc Minh

 

Ảnh: Quốc Minh

 

Ảnh: Quốc Minh

 

Ảnh: Quốc Minh

 

 

Ảnh: Quốc Minh

 

 

 

 

Dọc đường đi có rất nhiều bụi hoa thế này, mùi rất thơm. Em bảo đó là nụ tầm xuân?

Ảnh: Quốc Minh

 

 

 

 

Bài của cùng tác giả

 

Chùm ảnh: Cảm thức biên thùy…

 

Chùm ảnh: Mùa hoa muộn

 

  • Cảm nhận của bạn đọc:

 

Ho ten: Cá Rô
Email: catleeh@yahoo.com
Tieu de: Thêm yêu quê hương đất nước
Noi dung: Xem bài này của anh Quốc Minh xong chỉ muốn được xách balo đi phượt tiếp thôi.Có đi mới biết quê hương đất nước mình tươi đẹp biết bao , tự hào biết bao.Thêm yêu những màu xanh bạt ngàn trên mọi miền tổ quốc

Ho ten: Thanh Thủy
Noi dung: Ảnh đẹp quá.

 

Ho ten: Hải Yến
Dia chi: Thành phố Thái Nguyên
Email: hondacodon492@yahoo.com.vn
Tieu de: Đẹp quá!
Noi dung: E cũng biết đôi chút về ảnh, vì theo nghề 7 năm rồi, biết một chút về photoshop nữa, xem ảnh và đọc bài viết của a thấy thích quá, e rất thích bức ảnh hoa tím và có con bướn trắng, và bức cuối, đó là hoa tầm xuân hả anh? Những bức ảnh thật đẹp và ý nghĩa, bố cục rất đẹp nữa, em ít có dịp đi sáng tác như thế nên chưa có tấm nào ưng ý cả. Chúc anh có thêm nhiều bức ảnh đẹp nữa.

 

Ho ten: thùy dương
Dia chi: hà nội
Email: cobala_216@yahoo.com
Tieu de: đẹp !
Noi dung: đọc bài viết của anh Quốc Minh lại thêm một cái nhìn mới mẻ về Việt Nam đất nước - con người .dải đất hình chữ S , vẫn còn quá nhiều nơi để ta đặt chân đến , tìm hiểu , khám phá và học hỏi.

Ho ten: nhóc


Email: dieuphaiden23387@yahoo.com
Tieu de: yêu mộc châu quá
Noi dung: em rất thích đọc blog việt,mỗi lần ghé chân vào blog việt em lại thấy có những cảm xúc thật khác nhau,,nhưng lần này đọc xong thì thấy nhớ quá...nhớ  Mộc Châu quá đi thôi,và thêm yêu mảnh đất này...mảnh đất mình luôn tự hào vì được sinh ra và lớn lên ở đó.....và tự hào là người Mộc Châu .Cảm ơn nhiều lắm!

 

Ho ten: lienpham
Email: phuonglien86@gmail.com
Noi dung: thảo nguyên mênh mông mà con người thì nhỏ bé và mỏng manh quá, nhưng trong nụ cười và đôi mắt của họ luôn ánh lên một niềm vui vào cuộc sống, thật là tuyệt vời khi con người ta có một niềm vui sống và sự lạc quan vào tương lai, thèm có một khoảng lặng để trở về với yên bình như thế....

 

Ho ten: Bùi Thị Mai Hương
Dia chi: 56Lê Hồng Phong
Email: maihuong16677
Tieu de: mê quá đi thôi
Noi dung: Mình đã đi Sơn La và qua Mộc Châu, tuy không có nhiều thời gian để lang thang nhưng không thể không mê mẩn vùng đất này. Ừm ước gì mình có nhiều tiền,và thật nhiều sức khoẻ để có thể lang thang khắp mọi mền đất nước nhỉ ( dù phải lang thang một mình)

 

Ho ten: Gia Minh Tuyền
Dia chi: Sơn La
Email: minhtuyenmtv@gmail.com
Tieu de: sơn la quê tôi
Noi dung: vậy là cũng có người viết về mảnh đất nơi tôi sinh sống, đã từ lâu tôi ấp ủ được viết về con đường QLộ 6 từ Hà Nội về Sơn La từ hôi còn là SV nhưng tôi lại chưa biết cách thể hiện. Cảm ơn bài viết của bạn về Sơn La quê tôi, nếu có dịp mời các bạn hãy đi lên thăm mảnh đất Sơn La tuy nghèo tiền, nghèo bạc nhưng luôn giàu nghĩa tình, các bạn hãy đi bằng xe máy để cảm nhận hết vẻ đẹp của vùng đất quê tôi, khi hoa mơ, hoa mận nở, trắng cả khoảng trời lẫn với màu mây mỗi khi Tết đến Xuân về, và cả hoa ban nữa chứ. Hãy đi để khám phá vẻ đẹp đất nước mình bạn nhé.

http://nhacvietplus.com.vn/Library/ads//Viettel.jpg http://nhacvietplus.com.vn/Library/ads//vinaphone.jpg http://nhacvietplus.com.vn/Library/ads//mobifone.jpg

Nhạc chờ đặc biệt cho "dế yêu" của bạn!

Cảm nhận về bài viết mời bạn gửi theo mẫu sau hoặc gửi bài viết, đường link blog muốn chia sẻ về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn

 

,
Gửi cho bạn bè In tin này
Ý kiến của bạn
Ý kiến bạn đọc
,
,
,
,