,
221
9082
Blog Radio
blogradio
/blogviet/blogradio/
1128553
Blog Radio 53: Hôm nay gạo hết, con đang ốm
1
Article
7021
Blog Việt
blogviet
/blogviet/
,

Blog Radio 53: Hôm nay gạo hết, con đang ốm

Cập nhật lúc 00:16, Thứ Bảy, 15/11/2008 (GMT+7)
,

(Blog Radio) - Email của bạn đọc Hà Linh Ngọc - Ho ten: Hà Linh Ngọc - ha.linhngoc- Quận Hai Bà Trưng, Hà Nội: Gửi tới Blog Radio, là một món quà tôi dành tặng bố mẹ và các chị nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20/11 với tất cả tấm lòng của người con ở xa. Bây giờ, khi đủ khôn lớn, con đã hiểu vì sao bố mẹ lại làm nghề giáo, đã hướng cho các con theo nghề giáo, "nghề bình thường nhưng thầm lặng những chiến công"- như lời bố thường nói với đầy vẻ tự hào…

Mời bạn click vào đây để nghe và tải file Blog Radio: Hôm nay gạo hết, con đang ốm

Mời bạn click vào đây để nghe và tải file Blog Radio: Hôm nay gạo hết, con đang ốm


Gia đình tôi đã từng sống trong cảnh khó khăn và vô cùng thiếu thốn như bao gia đình cán bộ đông con thời bao cấp:

 

 

 

Hôm nay gạo hết con đang ốm

Đã quá trưa rồi, bếp lạnh tanh

Lợn réo gà kêu thùng sạch cám

Dầu muối chửa mua túi chờ lương…

Nhưng em vẫn say và rất say

Say những nụ cười em nhỏ thơ ngây

Say những giờ đứng trên bục giảng

Say khu trường mới những hàng cây…


(Đây là những vần thơ mà cha đã viết tặng mẹ với tất cả tình thương yêu).

Chị em tôi lớn lên trong ngôi nhà tranh vách nứa bên dòng sông Miện trong xanh êm đềm. Khó khăn chồng chất khó khăn. Sau giờ lên lớp, cha mẹ xoay sở mọi hướng, làm đủ việc để nuôi chúng tôi ăn học.

Mẹ tôi - Cô giáo bán kẹo, làm bánh

Hơn hai mươi năm đã qua nhưng tôi vẫn nhớ như in hình ảnh mẹ tôi với dáng gầy mảnh mai, tất tả trong chiếc áo hoa vải phin sờn bạc cùng chiếc quần láng đen và đôi dép nhựa chi chít những mối hàn.

Ngày ngày, sau giờ lên lớp, mẹ cuống cuồng trở về nhà trên chiếc xe đạp cà tàng nặng trĩu những vòng quay. Thời gian của mẹ cũng quay nặng trĩu với cơm, áo, gạo, tiền, với một ông chồng nhà giáo có tâm hồn thi sỹ và bốn cái tầu há mồm là chị em tôi.

Cuộc sống thật vất vả, thiếu thốn vô cùng nhưng chưa bao giờ tôi thấy mẹ ca thán hay oán trách điều gì. Mẹ làm đủ việc để kiếm sống, từ phát huy nghề làm bánh kẹo của ông bà để lại đến việc mua gạo, rau, hoa quả từ quê lên thị xã bán vào mỗi chủ nhật.

Một ngày của mẹ bắt đầu từ 4 giờ sáng. Mẹ đạp xe khắp các đường ngang ngõ tắt giao bánh cho những người bán lẻ để kịp giờ về đến trường. Vì bán buôn nên tiền lời của mẹ chẳng được bao nhiêu, chỉ đủ lo cho bốn chị em tôi ăn học.

Trưa nào cũng vậy, sau nồi kẹo kéo, kẹo bột hay kẹo dồi của bố, mấy mẹ con ngồi sải giữa nhà cắt kẹo và đóng gói. Tiếp đến là việc xay bột làm bánh. Mẹ làm đủ các loại bánh từ bánh chưng, bánh gai, bánh nếp, bánh tẻ…để giao buôn cho những hàng quà sáng trong thị xã.

Mỗi ngày mẹ gói chừng 50kg gạo các loại. Chỉ riêng bánh chưng là không phải xay bột, còn hơn 30kg gạo mẹ còng lưng xay bằng chiếc cối đá quay tay nặng trịch và chậm dề dề. Mẹ gầy 35 kg, chiếc cối đá thì to và bột nước xay rất nặng. Chị cả, chị hai tôi chỉ có thể thay nhau giúp mẹ bón gạo vào cối. Mẹ không cho các chị làm, mẹ sợ đang tuổi lớn cúi người xay bột nhiều sẽ bị còng lưng. Phải mất vài tiếng đồng hồ những chậu bột đầy ắp mới xay xong.

Mẹ chỉ kịp quệt vội mồ hôi trên trán rồi lại quay trong đống lá dong, lá chuối, gói, gói, buộc, buộc liên hồi. 8h, khi các loại bánh được cho vào nồi nấu mẹ mới có chút thời gian để thở và ăn vội bữa cơm tối cùng cả nhà. Khi buông bát cũng là lúc mẹ khua chị em tôi học bài, mẹ vừa kiểm tra chúng tôi học vừa đun bếp trông những nồi bánh. 11h, vớt bánh, cả gian bếp nhà tôi thơm lừng nghi ngút khói.

Và  con nhóc tí tẹo răng sún là tôi luôn được để dành một chiếc bánh to nhất, ngon nhất có thật nhiều nhân để sáng hôm sau ăn trước khi đi học. Dường như mẹ không còn chút thời gian nào để nghỉ ngơi.

Những trang giáo án chuẩn bị cho ngày mai lên bục giảng luôn được mẹ viết vào nửa đêm khi chúng tôi đã ngon giấc.

 

Ảnh minh họa: Holiveira - Mời bạn click vào đây để nghe và tải file Blog Radio: Hôm nay gạo hết, con đang ốm

Bố tôi - thầy hiệu trưởng ôm đàn, làm thơ

 

 

Bố tôi - thầy hiệu trưởng được đào tạo chuyên ngành toán nhưng có tâm hồn lãng mạn và khiếu văn chương. Suốt ngày bố ôm đàn hát và làm thơ. Thơ ông viết rất nhiều nhưng chỉ để thỉnh thoảng gặp bạn văn đọc cho nhau nghe rồi ngậm ngùi xếp vào ngăn kéo vì thời ấy làm sao dám mơ có ngày in được tập thơ.

Cũng nhờ tính cách vui vẻ vô tư của bố mà căn nhà nhỏ của chúng tôi luôn đầy ắp tiếng cười và dường như làm tan đi nỗi mệt nhọc vất vả của mẹ. Tôi còn nhớ những câu thơ bố tặng mẹ:  

Qua kẽ lá em ngắm nhìn sao

Vui bên con trong những trận mưa rào

Trăng đầu tháng ló nhìn qua cửa sổ

Gió đêm đông xô liếp ùa vào

 

Chưa quen dùng Tivi tủ lạnh

Chưa quen ăn cơm tám, phở xào

Hai mươi năm chở đò đón khách

Vẫn trắng trong và vẫn thanh cao.

Nhà tôi mái lá, vách tranh. Những ngày đẹp trời, mẹ thường chỉ cho tôi ngắm trăng sao qua kẽ lá, còn ngày mưa đến, nhà tôi đầy những xô, chậu, nồi, niêu…tất tần tật những gì có thể đều được đem ra hứng nước mưa dột. Và cái lạnh cắt da thịt của miền núi trong những đêm đông gió lùa vách liếp khiến tôi sau bao năm vẫn không thể nào quên.

Phải nhiều năm sau, khi đã qua thời bao cấp, bố mẹ tôi mới mua được chiếc ti vi đen trắng nhờ số tiền dành dụm từ những nồi bánh của mẹ. Đó cũng là lúc chị em tôi khôn lớn.

Niềm vui lớn nhất của bố mẹ là cả bốn chị em tôi (toàn con gái) đều học đại học và có công ăn việc làm ổn định,  Trong đó có hai chị cũng theo nghiệp bố mẹ.

Những chiếc kẹo kéo thơm lừng mùi dầu chuối, kẹo bột có độ dẻo của nha hay kẹo dồi vỏ giòn tan với nhân lạc bùi bùi đã đi vào nỗi nhớ tuổi thơ tôi cùng những nồi bánh nghi ngút khói, những vòng quay ì ạch của chiếc cối đá già nua xay những chậu bột trắng toát.

Mẹ nói rằng, nếu không có nghề bánh kẹo gia truyền chắc khó có ngày hôm nay. Còn tôi, tôi thầm cảm ơn mẹ vì sự tần tảo sớm hôm, cảm ơn cha vì niềm tin yêu cuộc sống.

Cảm ơn cha mẹ đã cho chúng con một gia đình hạnh phúc. Trọn vẹn!

Mời bạn click vào đây để nghe và tải file Blog Radio: Hôm nay gạo hết, con đang ốm

Cảm nhận về bài viết mời bạn gửi theo mẫu sau hoặc gửi bài viết, đường link blog muốn chia sẻ về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn (vui lòng gõ Tiếng Việt có dấu để phản hồi của bạn sớm được đăng)

Ho ten: Người xa quê
Dia chi: Phương xa
Noi dung: Tự nhiên đọc lại thấy nhớ mẹ quá. Con vẫn nhớ dáng mẹ gầy đêm trước. Sửa soạn hành lang cho con bước lên đường...

Ho ten: KangTa
Dia chi: Thái Bình
Noi dung: Cha mẹ mãi mãi là 1 hình ảnh thiêng liêng và cao quý nhất trong lòng mỗi người con." Công cha như núi Thái Sơn - Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra ". Cảm ơn Blog Radio đã luôn mang đến những câu truyện thật hay và cảm động. Cám ơn bài viết của chị Linh Ngọc chúc chị luôn vui vẻ và hạnh phúc.

Ho ten: Đỗ Liên
Dia chi: Vân Hội Trấn Yên Yên Bái
Email: dotieuthuyeucongtu_29@yahoo.com
Tieu de: Bố Mẹ Thật Tuyệt Vời!
Noi dung: Sắp đến ngày 20-11 rùi nên bài viết của bạn rất có ý nghĩ. Đây là một món quà mà bạn dành tặng cho ba mẹ bạn. Rất ý nghĩ nhân ngày nhà giáo. Chúc bạn và gia đình hạnh phúc!

Ho ten: Tree
Noi dung: Và sinh ra trong 1 gia đình hiếu học, có truyền thống tốt đẹp như thế, bây giờ chị Hà Linh Ngọc đã làm được nhiều việc để bố mẹ hài lòng! Lần trước, có 1 bạn qua Y!M kể với em như vậy!

Ho ten: Angle
Dia chi: Hà Tĩnh
Email: number.one.611@gmail.com
Tieu de: Lời tri ân
Noi dung: Cảm ơn chị vì bài viết.Thật sâu sắc và nhiều ý nghĩa...E hiểu và cảm nhận hết giá trị sâu sắc trong từng lời, từng chữ của chị. Đọc bài viết của chị càng làm cho E yêu và có niềm tin hơn vào cuộc sống.đặc biệt là tình cảm và sự tôn trọng dành cho những người Thầy, người Cô cũng chính là Bố mẹ của mình... Cũng sắp đến ngày Nhà Giáo Việt Nam 20.11 Xin được hướng những tình cảm sâu sắc lòng biết ơn chân thành nhất tới các Thầy Cô giáo..Cảm ơn những người lái đò tận tụy đã đưa bao lớp học trò đến bến bờ của hạnh phúc...

Ho ten: Giau ten
Noi dung: Cảm động quá! Chúc cuộc sống của tác giả blog và gia đình luôn tràn đầy hạnh phúc thương yêu. Chúc tất cả các thầy cô giáo luôn xứng đáng niềm tin yêu của mọi người và ’ Vì lợi ích trăm năm trồng cây, vì lợi ích trăm năm trồng người", ...

Ho ten: Nguyễn văn Hiếu
Dia chi: 11/56 Pháo Đài Láng-Láng Thượng-Đống Đa-Hànôi
Email: hieudongbien@yahoo.com
Tieu de: Nghề Giáo
Noi dung: Cũng giống như bạn, Mẹ tôi cũng là Giáo viên,Qua bài viết của bài tôi biết ngày nay cuộc sống của giáo viên còn nhiều khó khăn lắm: nhưng có một bộ phận không nhỏ giáo viên ngày nay chưa đáp ứng được yêu cầu và gửi gắm của xã hội:Và điều quan trọng nhất làm nên nhân cách nghề Giáo mà bây giờ tôi thấy có rất ít ở Giáo viên trẻ: lòng yêu nghề..Trước khi Xã hội có thể quan tâm hợp lý hơn đến đời sống giáo viên tôi mong mỗi nhà Giáo hãy kiêu hãnh và vững tin vào cuộc sống và làm tốt hơn nữa, để mỗi ngày đến trường là một niềm vui!

Ho ten: sa sa
Noi dung: chà! nghe mà thương cha mẹ quá! mẹ mình cũng là giáo viên.Đọc bài viết này cứ như đang nhìn thấy hình ảnh của mẹ mình vậy. Cám ơn bạn.Ho ten: luu thi tuoi

Dia chi: thaibinh
Email: tuoi.tuoi88@yahoo.com.vn
Noi dung: Toi cam on ban da viet nhung ra cau truyen nay boi khong chi co ban ma con ca toi cung co tam trang do.toi cung di xa long luon nho ve cha me voi nhieu cam xuc dat dao chan day yeu thuonng long biet on vo van. Tat ca moi thu cha me luon danh gium cho minh....Nhung cong lao do chung ta khong bao gio ke het duoc.Dieu ma chung ta len lam la gang hoc tap ren luyen va phan dau vuot qua kho khan khong phu cong on cua cha me la thanh nguoi con ngoan.

 

 

,
Gửi cho bạn bè In tin này
Ý kiến của bạn
Ý kiến bạn đọc
,
,
,
,