,
221
9082
Blog Radio
blogradio
/blogviet/blogradio/
1181366
Blog Radio 72: Ngã lòng
1
Article
7021
Blog Việt
blogviet
/blogviet/
,

Blog Radio 72: Ngã lòng

Cập nhật lúc 00:26, Thứ Bảy, 28/03/2009 (GMT+7)
,

 

Các bạn thân mến, một ngày cuối tuần lại đến và chúng ta lại cùng nghe những câu chuyện của Blog Radio. Trong cuộc sống gia đình, tình yêu có những điều không thể đoán định trước nhưng rồi tình yêu thật sự sẽ tìm thấy lối đi của nó. Mời các bạn cùng lắng nghe và cảm nhận Blog Radio 72: Ngã lòng của tác giả Hường Nguyễn!

 

Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 72: Ngã lòng

 

 

Blog Radio - Thật sự, Nàng ghét hắn. Nàng ghét cái lối nói chuyện khiêu khích, thách thức nàng của hắn, ghét cái đầu tinh thông mọi thứ của hắn, ghét cái kiểu hắn nắm bắt những suy nghĩ của nàng. Ghét cái lối hắn ngồi quay mặt ra cửa sổ suy nghĩ khi có vấn đề gì cần giải quyết, ghét những bước chân quả quyết, chẳng cần nhìn ai mà cũng chẳng cần biết ai đang nhìn mình. Nói tóm lại, nàng ghét tất cả những gì thuộc về hắn. Nhưng nàng không dám thể hiện. Đơn giản, hắn là sếp của nàng.

 

Nàng không đẹp, nhưng nàng hấp dẫn. Ở nàng có cái gì đó cuốn hút người đối diện. Nó không phải là bùa ngải nhưng lại như một thứ mật kết dính. Chẳng mấy ai dám nhìn sâu vào mắt nàng trừ Anh – chồng nàng và người thứ 2 là hắn. Hắn nhìn thẳng vào nàng lúc nói chuyện, lúc trao đổi công việc, lúc tranh cãi và ngay cả khi ra lệnh. Và thật kỳ lạ, chưa một lần, nàng đủ can đảm để đối diện với ánh mắt đang chiếu thẳng vào mình.

 

Nàng ghét hắn. Hay hắn làm nàng phải sợ? Hay nể? Hay tôn trọng?

 

Nàng! 27 tuổi. Nàng có một cái đầu biết nghĩ, một tâm hồn không quá yếu đuối nhưng đủ để cảm nhận cái đẹp, một lối suy nghĩ và giải quyết công việc một cách năng động. Như thế không có nghĩa là nàng hoàn hảo, nhưng xét về một khía cạnh nào đấy, điều đó là đủ cho một người phụ nữ nói chung và đàn bà nói riêng.

 

Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 72: Ngã lòng - Ảnh minh họa: AJ07

 

Nàng lấy chồng đã được bốn tháng. Chồng nàng, một người phù hợp với nàng từ tính cách, suy nghĩ, cho đến tâm hồn. Nàng yêu chồng. Nếu sắp xếp hai đấng sinh thành ban sự sống cho nàng là một phần sống trong cơ thể nàng, thì chồng nàng sẽ chiếm phần con lại. Nàng lớn lên trong sự cưng chiều của ba mẹ, và bây giờ là sự cưng chiều của chồng nàng. Nàng hạnh phúc, rất hạnh phúc. Nhưng có bao giờ, hạnh phúc quá nhiều lại là hoang phí?

 

Nàng và chồng nàng, có một thời gian dài để tìm hiểu, yêu đương và gắn kết. Anh đến với nàng, bằng sự chân thành, độ lượng và từng trải, anh dập tắt ngọn lửa hoang dại trong nàng. Bên anh, nàng bình dị, như một con mèo ngoan tìm được nơi trú ẩn ấm áp, an toàn và viên mãn. Từ khi gặp anh, nàng không còn bị choáng ngợp trước một hình bóng nào khác. Nàng thuộc về anh, nhưng không có nghĩa là hoàn toàn.

 

Nàng thích mùa đông. Cái lạnh lẽo của mùa làm nàng cảm nhận đủ sự nồng ấm từ những vòng tay ôm của chồng. Hay bằng sự thấu hiểu, anh chẳng bao giờ nới lỏng những cái nắm tay dành cho nàng. Trước khi gặp anh, nàng hay đến quán một mình, ngắm những giọt mưa rơi bám nhòe nhoẹt trên tấm kính, cảm nhận từng làn gió buốt. Nàng gọi đó là ô cửa sổ mùa đông. Ô cửa sổ mùa đông hiểu những bí mật của riêng nàng. Những bí mật chưa một lần, nàng kể với chồng. Từ khi gặp anh, nàng bỏ rơi người bạn bí ẩn. Nàng thích ngồi trong lòng anh, nhấm nháp những ly nước tự chế, nghe những bản nhạc cùng gu của cả hai.  

 

Nàng thích khăn quàng. Và mùa đông là lý do đầy đủ để nàng diện chúng. Những buổi sáng, trước khi rời khỏi nhà, anh sẽ khoác cho nàng chiếc áo khoác, quàng chiếc khăn nàng chọn theo cách của riêng anh. Hành động giản đơn đấy của chồng đủ làm nàng ấm áp, dù rằng, có không ít lần, đồng nghiệp nàng cười hỏi “sao có kiểu quàng khăn độc đáo thể?”

 

Hắn đến công ty nàng đã hơn một tháng. Hắn đến khi tất cả công ty đang bước những bước đi chệch choạng, không đúng hướng. Hắn đến thay cho vị giám đốc già mẫn cán nhưng hội tụ đầy đủ những suy nghĩ và tư duy kiểu cũ. Cái kiểu làm việc, giải quyết mọi việc một cách đơn giản, rõ ràng và hiệu quả của hắn làm mọi người phải nể phục. Và nàng cũng nằm trong những số đó.

 

Hắn sắp xếp nàng là một trong những nhân sự của đề án cải tạo chiến lược phát triển công ty. Nàng thích công việc mới, nó sử dụng đúng năng lực của nàng, nó khiến cho cái đầu năng động và linh hoạt nhưng bị ngưng trệ trong một thời gian dài của nàng được hoạt động trở lại. Khi nàng bắt đầu ngán ngẩm về những công việc nhàm chán của một nhân viên bàn giấy, thì nhận được sự thay đổi. Nàng hứng khởi hơn với mỗi buổi sáng tỉnh dậy để tới công ty. Nàng thoải mái và mỉm cười nhiều hơn trong giờ làm. Quả thực, việc sử dụng đúng năng lực sẽ tận dụng được hết khả năng làm việc của nhân viện. Chưa một lần nàng thôt một lời cảm phục hay khen tặng dành cho hắn, Nhưng trong suy nghĩ của nàng, sếp nàng là một người biết cách sử dụng người. Và nàng biết, không ít người nghĩ như nàng.

 

Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 72: Ngã lòng

Nàng rất thích căn phòng làm việc của hắn. Ngày trước, chưa một lần, nàng bước chân vào đây. Đấy như một chốn không dành cho những nhân viên quèn như nàng bước tới. Nhưng từ khi vào dự án, khi có vấn đề gì cần xin ý kiến, hay chữ ký để thông qua, hắn gọi nàng vào. Và nàng thật sự ngạc nhiên. Đó là một căn phòng đẹp từ vị trí cho đến bố trí và sắp xếp trong phòng. Từ căn phòng có thể ngắm bao quát được một phần của thành phố. Nếu nhìn trực tiếp, cái kiểu quy hoạch, xây dựng lộn xộn khiến bao người khó chịu, nhưng từ phía trên nhìn bao quát xuống, đủ cho ta cảm nhận được sự chuyển động, sự phát triển của một thành phố trẻ. Đã hơn một lần, trong khi trao đổi công việc với hắn, nàng để ánh mắt lạc đi về phía đấy. Và để ý hơn một chút, chưa lần nào, hắn cố ý kéo nàng về thực tại cho đến khi nàng sực tỉnh. Cái cách bố trí trong phòng cũng làm nàng bị thu hút. Những đường nét và cách bố trí cho thấy người sử dụng có lối suy nghĩ logic và nghệ thuật.

Chưa bao giờ hắn nói gì với nàng ngoài công việc. Những câu cú đầy đủ chủ ngữ, vị ngữ, lắm khi có thêm trạng ngữ và bổ ngữ nhưng không có thành phần biểu cảm. Hắn cho nàng cảm giác về một một quan hệ giữa ông chủ và nhân viên. Nhưng có một cái gì đó rất lạ, như thể một cái tàn tích của từ một đám lửa tàn đang bị nhen nhóm trở lại.

 

Nàng ít nói về công việc với chồng hơn ngày trước. Lắm khi đang líu lo, tíu tít kể chuyện gì đấy với chồng, nàng buột miệng “sếp em…” rồi im lặng. Nàng không muốn hắn hay hình bóng của hắn chen chân vào cuộc sống của vợ chồng nàng. Có thể, ở một khía cạnh nào đó, nàng ý thức được chuyện gì đang xảy ra. Nàng nắm tay chồng chặt hơn, dựa vào anh nhiều hơn.  Lắm khi, tỉnh dậy lúc nửa đêm, nàng luồn mình vào vòng tay anh – vững vàng, ấm áp. Nàng muốn cảm nhận nhiều hơn tình yêu và sự gắn kết. Nàng muốn tưới tắt tàn lửa nhỏ bằng bằng hạnh phúc mà mình đang có. Hạnh phúc mà nàng nghĩ là vĩnh cửu và không bao giờ đánh đổi. Nàng yêu chồng, rất yêu chồng. Nhưng nàng hiểu ngọn lửa hoang trong cơ thể mình. Nàng sợ!

 

Nàng ít tiếp xúc với hắn hơn. Khi có công việc gì cần giải quyết, nàng thường bàn bạc cùng nhóm, trao đổi, thông qua và cùng báo cáo kết quả lên sếp. Nàng cần tránh xa hắn, đấy là cách an toàn cho nàng và gia đình nàng. Dù rằng, hắn không cố tình làm bất kỳ điều gì để gây ấn tượng hay tác động tới nàng. Buổi trưa, nàng hay đi ăn cùng anh hay một vài bạn. Nàng tập trung mọi suy nghĩ và thời gian trong giờ làm cho công việc. Nàng muốn phấn đấu, muốn làm việc, muốn cống hiến. Và hơn hết cả, nàng không muốn cái đầu của mình trống. Những khoảng trống sẽ giết chết nàng.

 

Nàng về với ô của sổ mùa đông. Vẫn cái bàn cũ, khung cảnh cũ, thức uống cũ và một bí mật mới. Nàng sẽ thú tội với ô cửa sổ. Về những cảm giác mà nàng đang có về một người đàn ông khác ngoài chồng nàng, về mặc cảm tội lỗi. Nàng ngồi một mình, nàng lẩm nhẩm, nàng cười, nàng khóc. Những bí mật không thể chia sẻ được giãi bày. Chồng nào sẽ nghĩ sao, anh sẽ đau đớn thế nào. Nàng không muốn nghĩ, nàng không dám nghĩ. Nàng giận mình, nàng trách bản thân “sao lại có thể bỏ quên hạnh phúc của mình?”.

 

Nhưng, cuộc sống vốn sắp xếp rất nhiều trò đùa để mua vui cho nó và làm đau đớn người trong cuộc. Càng cố quên, càng dằn vặt bản thân, hình ảnh về hắn ngày càng rõ trong tâm trí nàng. Nàng nhìn thấy hắn mọi lúc mọi nơi: trên tờ báo cáo tổng kết cuối năm, trên vách tường ngăn bàn làm việc, trên máy tính và ngay cả khoảng không gian ở ban công, nơi nàng vẫn thường ra nghỉ ngơi lúc mệt mỏi. Nàng bất lực với chính mình. Trái tim nàng là một con quỷ ngỗ ngược, không biết nghe lời.  Nàng không hiểu hắn có ma lực gì để ám ảnh mình đến vậy. Tại hắn hay tại nàng? Lắm khi, nàng muốn chạy thẳng vào phòng mà bảo với hắn rằng “anh đang làm xáo trộn cuộc sống của tôi, anh làm tôi nghĩ về anh nhiều hơn chồng mình, anh làm tôi đau đớn vì mặc cảm tội lỗi”…

 

Nhưng, thế có nực cười không cơ chứ?

 

Hắn làm gì nàng nào?

 

Hắn chẳng làm gì cả. Hắn, một vị lãnh đạo trẻ, tài năng, mẫu mực. Hắn không làm gì cả, trừ việc nhìn vào mắt nàng. Đôi mắt có lửa, đôi mắt có một thế giới riêng, điểm yếu của nàng và là điểm mạnh của con quỷ trong cơ thể nàng. Làm sao? Làm sao để nàng thoát ra những suy nghĩ quái quỷ và điên rồ. Từng ngày, từng ngày, nó giày xéo nàng. Nó làm nàng nghẹn thở trước những yêu thương và ân cần của anh. Bàn tay anh vẫn ấm nồng, nhưng hình như nàng không vậy, nàng đang nới lỏng bàn tay mình ra…

 

Nàng sợ. 

 

Sợ anh sẽ cảm nhận được những biến đổi ở nàng.

 

Sợ làm anh buồn, anh đau.

 

Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 72: Ngã lòng - Ảnh minh họa: Foureyes

Nàng yêu chồng. Nhưng cái cảm giác trong cơ thể nàng là gì? Giá như, nàng có thể nói ra được, nàng có thể chia sẻ được. Trong tất cả mọi việc, dù buồn đau, đắng cay, thành công hay hạnh phúc, nàng đều có thể chia sẻ cùng chồng. Bằng cách này hay cách khác, anh luôn làm nàng yên lòng. Nàng hạnh phúc, rất hạnh phúc. Sao lại để cho trái tim mình đi hoang? Trong cơ thể nàng tồn tại hai mảng màu đối lập. Nửa màu tối đang lấn át nàng. Nó khiến nàng bắt đầu thấy mệt mỏi với cuộc đấu tranh chỉ một mình mình biết.

 

Nàng thấy sợ những buổi sáng đến cơ quan, sợ những lần tiếp xúc, gặp gỡ với hắn. Nàng thẫn thờ nhiều hơn, trầm lặng hơn. Nàng cố gắng tập trung vào công việc để không xảy ra sai sót. Nhưng nàng vẫn để mình gần như không kiểm soát khi nói chuyện cùng hắn. Nàng lắp bắp, nói nhịu thậm chí là sai. Đấy thật sự là một điều không tưởng với một người tự tin như nàng. Nàng thấy lạ lùng và bằng cảm nhận riêng, nàng hiểu hắn cũng ngạc nhiên không kém. Con quỷ đang đẩy nàng xuống địa ngục. Nàng hoang mang và bàng hoàng.

 

Một buổi sáng như thường ngày, khi một phần nhỏ của đề tài đã được giải quyết, nhóm nàng cần phải báo cáo kết quả và trình bày hướng phát triển tiếp theo với sếp. Đấy là một công việc bình thường nhưng cần nhanh chóng  thông qua để  có thể tiếp tục công việc hay dừng lại chuyển sang hướng khác. Ngắm đi ngắm lại, nhóm nàng chẳng còn ai, người đi công tác, người bận việc này, người bận việc kia. Chẳng còn cách nào khác, nàng phải một mình vào phòng sếp. Khi biết mình phải làm việc này, nàng run, rồi sợ rồi bấn loạn. Nhưng không còn cách nào khác, nàng tự nhủ mình sẽ làm tốt và sẽ không để chuyện gì xảy ra cả.

 

Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 72: Ngã lòng

Nàng bước vào phòng hắn sau tiếng gõ cửa dè dặt. Có nén tiếng thở dài, nàng để tập báo cáo lên bàn sếp và im lặng chờ đợi. Người lên tiếng đầu tiên là hắn. Không phải là chấn chỉnh tác phong làm việc không ổn từ mấy hôm nay của nàng, không phải về công việc, không phải là dự án, không phải là những gì nàng nghĩ:

 

“Bạn có đôi mắt đẹp như vợ tôi vậy”

 

Nàng không tin vào tai mình. Nàng cười, nụ cười rạng rỡ nhất từ khi gặp hắn. Nàng liếc nhanh về bàn làm việc của hắn. Ở đấy có khung hình của một người phụ nữ trẻ, xinh đẹp và sang trọng. Con quỷ trong cơ thể nàng biến mất. Nàng thầm cảm ơn người đàn ông đứng trước mặt nàng.

 

“Anh thật là may mắn!”

 

Nàng tự tin. Nàng trở lại là mình. Nàng trình bày rõ ràng và mạch lạc những vẫn đề cần giải quyết. Chẳng còn bóng đêm, chẳng còn cơn bão. Nàng trở về bình yên.

 

Tối hôm ấy, vòng tay của chồng với nàng lại trở về trọn nguyên và ấm áp.

 

  • Blog Radio chuyển thể từ truyện ngắn của Hường Nguyễn - huongnguyen0106

 

 

  • Chia sẻ của bạn đọc:

Hứa Ngọc Thủy - - luckyforyou12_4@yahoo.com  
Tôi rất thích 1 câu nói của Shakespeare :" dù đêm tối có kéo dài bao lâu thì rốt cuộc bình minh cũng đến". Hài lòng với câu nói trên và ... hài lòng với đoạn kết có hậu. Xin chúc mừng nhân vật chính vì đã được làm "lính" 1 "thủ trưởng" rất tinh tế!  
 
Bui Dinh Dien - Nagoya - buidinhdien@yahoo.com  
Bai viet nay, luc dau doc thi minh thay luc dau co gai da bi dan vat boi nhung suy nghi ve "anh mat" cua sep minh .Nhung den cuoi cau chuyen ,lai ket thuc hoan hao,do nhu la mot su that nut cho cau truyen .Qua cau chuyen nay , cam nhan cua minh la nhung nguoi da ket hon , thi hay luon luon giu trong tim minh hinh anh mai am gia dinh ...Do la nhung dieu thieng lieng nhat ! Cam on tac gia rat nhieu ! 

NGUYỄN TRONG HẢI - SÂN VẬN ĐỘNG THỦY LỢI - HAITHUYLOI1374@YAHOO.COM 
Con trai thương bị con gái cho là dễ siêu lòng và thay đổi. Nhưng qua câu chuyện này ta thấy con gái cũng the. Điều quan trọng là phải biết kìm nén cảm xúc của mình . Đơn giản là hạnh phúc phải được chắc chắn không thể thay đổi bởi hình bóng của ai đó....... Mình thích câu này trong bài này nhất đó là:" Nhưng có bao giờ, hạnh phúc quá nhiều lại là hoang phí?" 
 
park - kunming - china - bluetheway_thelove@yahoo.com 
Co the noi rang ca cau chuyen nay nhu 1 ban nhac, tu khuc giao dau cho den nua cuoi, ap chot ban nhac la nhung not nhac tram, buon, nang ne, thong thiet ma ko co loi thoat. Cai cam giac nhu 1 nguoi bi lac trong 1 hang dong ma khong tim duoc loi thoat, khong tim thay anh sang o phia kia cua duong ham dau. Thi den doan ket cua cau chuyen chi can mot cau noi cua " sep nang" da giai toa duoc tat ca, nang da tim duoc loi thoat, da nhin thay duoc anh sang phia cuoi duong ham. 
 
kid - HN - cuong_kid_616@yahoo.com 
Có vẻ như con gái dễ thay đổi hơn con trai? Với con trai tui thấy những suy nghĩ kiểu như thế có thể dập tắt 1 cách dễ hơn nhiều... ngày trước khi tôi còn yêu nếu có 1 chút suy nghĩ về 1 ng con gái khác ko phải là ng tôi yêu thì tôi chỉ cần gặp và nhìn vào đôi mắt ng tôi yêu ôm ng ấy thật chặt là tôi có thể biết đc đâu là điều tôi cần phải làm và đâu là ng tôi yêu thực sự...... 
 
Trần Văn - - lonelyriver@yahoo.com 
Đọc xong bài này thấy "sợ" phụ nữ quá chừng. 
 
Chattiensinh - vô thường - phunganhkhue@yahoo.com 
Nếu vị sếp kia chưa có vợ, nếu lại có 1 vị sếp khác tương tự chuyển đến nhưng là người trăng gió thì sao ? sẽ ngã lòng - hay sẽ vẫn giữ được chính mình / Đàn bà là 1 kho bí ẩn và con người đúng là thứ khó lắm giũ nhất..... 
 
IN CON - hanam - thang2606@gmail.com 
Một kết thúc thật đẹp cho một tình yêu đích thực vì đã vượt qua được những thử thách khắc nghiệt của tình yêu. 
 
myha - dalat - myha80@gmail.com 
Cuối cùng thì mình cũng thoát khỏi giấc mơ... ảo tưởng! 
 
Sonya - - Leo.pard.ly@gmail.com 
Nếu pạn là nhân vật chính trong câu chuyện thì mình nghĩ bạn là một cô gái thật may mắn. Trong cuộc sống không phãi ai cũng có thể tìm đc 1 người sẵn sàng bên mình lúc kho’ khan. Mình cũng có những tháng ngày sống trong hạnh phúc ko trọn vẹn như bạn và cũng gặp một ngưòi cho mình niềm tin...nhưng tuổi trẻ, bồng bột và thiếu chính chắn đã đẩy mỗi ngưòi đi về mỗi huớng khác nhau. Bạn thật may mắn vì đã tìm thấy đc một nữa cuộc đời mình...chúc bạn sẽ giữ mãi niềm hạnh phúc ấy bên mình nha. 
 
DTPL - QuangNinh - duythanhpl@yahoo.com 
Có đôi khi lạ lùng vậy đó,biết chắc một cuộc sống hạnh phúc mình đang có vậy mà trong suy nghĩ vẫn có lúc bị "cảm nắng", trái tim vẫn có khi hơn 1 lần rung động. Đã có lần tôi gặp phải trường hợp tươngtự. Nhưng rồi để nhận ra hạnh phúc đích thực của mình và giữ gìn thật chặt.Câu chuyện có kếtthúc thật hay....

Ho ten: Ha Uyen
Dia chi: TP HCM
Email: uyenha34@yahoo.com
Noi dung: "Thật may mắn" cho bạn- tôi nghĩ không phải là may mắn mà đấy chính là bản lĩnh.

Email: tngonhung@yahoo.com
Noi dung: Nếu ngày hôm đó, "hắn"- nhân vật sếp trong truyện không lên tiếng trước, không nói rằng "nàng" có đôi mắt giống 1 người khác-vợ hắn thì sẽ thế nào? "Nàng" sẽ giải quyết những cảm xúc của ban thân mình sao đây? Tôi không thích cách giải quyết vấn đề này như thế!

Email: quevietco4mua
Noi dung: Thế đấy, có đôi lúc con tim nổi sóng giữa thời bình, con tim loạn nhịp mà không hoàn toàn vì bệnh lý nào cả. Có đôi lúc người ta còn bao biện bảo thủ cho cái bất thường ấy...Nhưng đôi lúc cũng chỉ là đôi lúc mà thôi. Cái đích cuối cùng là tình yêu đích thực và vĩnh hằng!

Ho ten: nguyen hai ha
Dia chi: đại học vinh
Email: chumeokitty_love@yahoo.com
Tieu de: ngộ nhận
Noi dung: con gái rất hay ngộ nhận.tôi gặp anh trong một lớp học phần.thỉnh thoảng anh có những hành động lời nói lam tôi ngộ ngận rằng anh có tình cảm với tôi.tôi ngỡ minh là người hạnh phúc với những điều tôi đã tưởng tượng ra.rồi một ngày anh nói cần sự giúp đỡ của tôi."em lam mai cho anh với Hoa được k?"trái tim tôi nghe lao xao từng mảnh vỡ nhỏ.

Ho ten: dã tràng
Dia chi: tphcm
Email: demmuavisaobang56127
Tieu de: cảm
Noi dung: Cuộc sống có những lúc con người ta xao động, điều quan trọng là cô gái đã biết mình dừng ở đâu. Thông điệp sống rất ý nghĩa. Hãy yêu thương những điều xung quanh bạn sẽ nhận được tình cảm thương yêu như vậy.

Email: dunghoianh.visao@yahoo.com
Tieu de: Người phụ nữ bản lĩnh
Noi dung: nhân vật chính trong câu chuyện thật là bản lĩnh

Ho ten: Nguyen Van Tu
Email: viettu@yahoo.com.vn
Noi dung: Mọi người có vẻ tán thưởng bài viết và cho rằng người con gái kia là một người vĩ đại biết làm chủ bản thân thế nhưng tôi không nghĩ vậy. Tôi nghĩ rằng người con gái nay không xứng đáng với tình yêu mà chồng dành cho. Tôi cũng có một tình yêu rất đẹp tuy chưa lập gia đình nhưng tình yêu của tôi trải qua rất nhiều thử thách mà tôi nghĩ rằng không gì có thể đánh dổi được. Tôi có thể khẳng định như vậy vì tình yêu của tôi trải qua rất nhiều thử thách  mà tôi nghĩ rằng không còn thử thách nào nữa. Còn về phía người con gái kia, với câu nói rằng “nhưng không bao giờ hạnh phúc quá nhiều lại là hoang phí” người con gái đó  đã bao che cho suy nghĩ của mình và chưa từng nói với chồng hạnh phúc anh dành cho em là không gì sánh được. Giả như sếp của cô gái chưa có vợ và người sếp đó muốn cô gái thì cô gái có cưỡng lại được tình cảm đó không?  Không bằng lòng với cuôc sống thì con người sẽ phấn đấu để thay đổi cuộc sống tốt hơn, điều đó là nên làm nhưng không bằng lòng với hạnh phúc rồi cứ cho nó chưa đủ hoặc không phải là hạnh phúc đích thực thì có nên hay không?

Ho ten: vũ oanh
Dia chi: dh nông nghiệpHN
Email: ngoc_vuoanh@yahoo.com
Noi dung: đúng là phụ nữ rất hay ngộ nhận.tôi cũng đã từng như vậy,sự ngộ nhận đã làm tôi suýt nữa đánh mất ty của mình.
 

Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 72: Ngã lòng

 

 

Cảm nhận về bài viết mời bạn gửi theo mẫu sau hoặc gửi bài viết, đường link blog muốn chia sẻ về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn (vui lòng gõ Tiếng Việt có dấu để phản hồi của bạn sớm được đăng)

 

 

http://nhacvietplus.com.vn/Library/ads//Viettel.jpg http://nhacvietplus.com.vn/Library/ads//vinaphone.jpg http://nhacvietplus.com.vn/Library/ads//mobifone.jpg
Nhạc chờ đặc biệt cho "dế yêu" của bạn!

 

 

,
Gửi cho bạn bè In tin này
Ý kiến của bạn
Ý kiến bạn đọc
,
,
,
,