,
221
9082
Blog Radio
blogradio
/blogviet/blogradio/
1211498
Blog Radio84: Sao em không về mùa dã quỳ nở mênh mang?
1
Article
7021
Blog Việt
blogviet
/blogviet/
,

Blog Radio84: Sao em không về mùa dã quỳ nở mênh mang?

Cập nhật lúc 00:33, Thứ Bảy, 20/06/2009 (GMT+7)
,

Bạn đang theo dõi Blog Radio số 84!

Các bạn thân mến, giữa dòng đời tấp nập, có  những người chưa đến duyên - đến phận nhưng họ lại trở thành những phần không thể thiếu trong cuộc đời của nhau. Cuộc sống hiện đại nhiều khi người ta nghi ngờ liệu còn bao nhiêu người sẵn sàng hy sinh hạnh phúc của mình cho người khác? Câu trả lời là còn rất nhiều bởi có người sẵn sàng vượt qua những dị nghị của dư luận để cứu vớt mảnh đời bất hạnh. Mời các bạn theo dõi và chia sẻ ý kiến với câu chuyện của Blog Radio tuần này!

Mời bạn click vào đây để nghe và tải file Blog Radio 84: Sao em không về mùa dã quỳ nở mênh mang

Blog Việt

Blog Radio - Anh là giáo viên trẻ mới ra trường, về công tác ở mãi tận vùng hẻo lánh xa xôi của một miền trung du. Mùa mưa, đất nhão nhét không muốn bước chân ra khỏi nhà. Mùa nắng, những giọt nước trở nên cực kỳ quý giá và hiếm hoi…

Rồi còn cháy rừng, đất lở, mưa giông, lũ quét… Chừng ấy khó khăn trong lời của gia đình, bạn bè cũng không làm anh nhụt chí mà từ bỏ ý định đến với các học sinh nơi đây. Anh đến với các em bằng nhiệt huyết và sự say mê của một giáo viên trẻ tuổi. Anh muốn truyền cho học sinh không chỉ kiến thức, cả sự hồn nhiên, tươi trẻ của mình.

Có lẽ ông trời cũng đồng tình, ủng hộ với quyết định của anh nên ngày anh về là một ngày dịu mát, trời xanh trong gieo vào lòng người những niềm vui rộn ràng và tươi trẻ.

Anh về ở nhà Quang – giáo viên dạy toán, kiêm luôn Bí thư Đoàn trường. Và theo những gì anh tìm hiểu thì đây là một gia đình có truyền thống sư phạm: Đời cụ Quang, trong nhà có người dạy học ở trường Bưởi, ông cụ đẻ ra bố Quang bây giờ, trước kia cũng là thầy đồ dạy học. Hiện tại, bố Quang là hiệu trưởng một trường tiểu học, còn mẹ Quang làm ở trung tâm giáo dục thường xuyên của huyện. Quả là một truyền thống đáng để tự hào!

Còn gia đình anh, thậm chí cả họ nhà anh, chỉ có mỗi mình anh theo con đường sư phạm. Có lẽ đó là ý trời… Thuở nhỏ, anh thích chơi đùa cùng những con vật nhỏ xinh, giả làm thầy giáo dạy chúng học. Học lớp bốn rồi nhưng những giờ ra chơi anh vẫn thích chạy sang chơi ở lớp mẫu giáo bên cạnh trường… Bốn năm Đại học anh vẫn giữ được khuôn mặt cực kỳ "baby", vóc dáng thư sinh, trắng trẻo và tính tình vô tư, yêu đời như hồi còn học cấp Ba, chẳng có gì thay đổi…

 

Anh quyết định về dạy chữ cho những em nhỏ vùng trung du xa xôi - Ảnh minh họa: MJnicklove

Ngày đầu tiên, Quang dẫn anh đi lòng vòng khắp nơi, đến thăm nhà một số giáo viên trong trường và để cho anh thông thuộc đường đi lối lại…

Buổi tối, sau chương trình thời sự là anh về phòng, nằm lăn ra ngủ luôn. Lúc Quang gọi dậy xem bóng đá, anh có biết nhưng chân tay mỏi rã rời nên vờ không nghe thấy. Nhưng rồi một lát sau, có tiếng la hét, khóc lóc ở phòng bên khiến anh giật mình tỉnh hẳn. Anh định chạy ra xem có chuyên gì thì Quang có mặt và ngăn lại.

- Không có gì đâu, rồi cậu sẽ quen thôi!

Quang nhỉnh hơn anh hai tuổi, nhưng hai người xưng hô với nhau như những người bạn cho thân mật – cả Quang và anh đều nhất trí như thế. Anh nằm im, nghe Quang tâm sự:

- Đó là đứa em gái bướng bỉnh của mình. Nó bằng tuổi với cậu đấy, học ở mãi tận trong Thành phố Hồ Chí Minh và cũng mới về được một tuần nay thôi – với cái thai sáu tháng trong bụng… Mình với cậu hẳn chẳng lạ gì chuyện sống đôi, sống thử của một bộ phận sinh viên… Em gái mình cũng không thoát khỏi chuyện đó. Và bây giờ thì...

- ...

- Gia đình mình đã gọi điện vào trong đó cho gia đình gã kia để tìm cách giải quyết thì hay tin tên này nhiễm virut HIV do tiêm chích ma túy… Quả là một tin sét đánh ngang tai… Đó là lý do mà không khí buồn tẻ bao trùm lên căn nhà này cả một tuần nay rồi!

Quang lặng im.

Anh cũng vẫn lặng im, từ đầu đến cuối… Anh không ngủ lại được và thức một mạch đến sáng với những dòng suy nghĩ riêng của mình. Anh biết Quang cũng không ngủ, nằm bên cạnh anh trở mình liên tục…

Anh định sau những giờ lên lớp, buổi chiều anh sẽ tới nhà từng em học sinh do mình chủ nhiệm, vừa để biết tình hình của mỗi em trong lớp, vừa để hòa nhập với cuộc sống nơi đây. Nhưng dự định ấy lại chưa thực hiện được.

Hoa dã quỳ vàng một màu hiu hắt - Ảnh minh họa: Theo Blog Pleiku

Đã hơn hai tháng rồi. Anh bắt đầu cảm thấy mọi thứ ở đây thân thuộc đối với mình. Và chuyện về em gái của Quang đã chiếm mất thời gian cho cái dự định ban đầu kia của anh.

Những buổi chiều trôi qua sự trầm ngâm của anh, trong căn phòng nhìn ra dòng sông dã quỳ vàng một màu hiu hắt. Bất chợt ở ban công phòng bên cạnh có tiếng động. Anh nhìn sang, bắt gặp một khuôn mặt hốc hác, tiều tụy. Đôi mắt cô gái nhìn xoáy sâu vào anh không chớp khiến anh cảm thấy rùng mình. Và ánh mắt ấy cứ ám ảnh anh, theo anh cả vào trong giấc ngủ.

Ánh mắt ấy nói gì? Cô gái đang nghĩ gì? Cuộc sống của cô không thể mòn mỏi, lặng lẽ như Quỳnh và Giao trong "Tỏa nhị Kiều" của Xuân Diệu được. Nếu cuộc sống chỉ cho ta một trái chanh, thì tại sao ta không kiếm thêm một chút đường để có một ly nước chanh hoàn hảo? Anh học được điều đó. Trong khổ đau, con người ta lại sẽ tìm ra sự khởi phát của sức mạnh. Và anh, anh thấy mình có trách nhiệm gõ cửa, khơi dậy sức mạnh và nghị lực ấy trong cô…

Rồi từ đó chiều nào cũng vậy, anh lại ra đứng ở ban công, hướng về phía phòng cô gái và đọc những mẩu chuyện về số phận của con người. Nhân vật trong mỗi câu chuyện anh kể có những nỗi bất hạnh, mất mát, khổ đau riêng – nhưng họ đều có chung một thứ. Ấy là ý chí và nghị lực để vượt qua tất cả những điều đó…

Ban đầu, chỉ có anh với khoảng trống của ban công phía bên kia. Nhưng rồi những câu chuyện bình dị cảm động, giọng kể đầy truyền cảm, như tâm tình, nhắn nhủ ấy của anh khiến cô gái mở cửa bước ra, đứng nhìn anh – im lặng… Anh thấy đôi vai nhỏ bé của người con gái run lên theo từng tiếng nấc….

Hai ngày sau, khi ở nhà điện thoại lên báo tin chị gái anh sinh một bé trai kháu khỉnh, thì trên này em gái Quang cũng bắt đầu trở dạ. Bố Quang giận con gái mình và xem ra không có ý định tha thứ. Chỉ có ba người: anh, Quang và mẹ cô đưa cô vào viện.

Nửa giờ sau khi sinh, người con gái bất hạnh ấy đột ngột ra đi trong sự bàng hoàng, sững sờ của mọi người… Mẹ Quang ngất ngay tại chỗ. Còn anh, anh không thể nào quên được khuôn mặt ấy – khuôn mặt bình thản như đi vào giấc ngủ. Trên mi mắt cô còn đọng những giọt nước mắt – những giọt nước mắt khổ đau hay hạnh phúc – hạnh phúc khi được ôm sinh linh bé nhỏ ấy của mình trong vòng tay, có lẽ chỉ anh mới hiểu được…

Ánh mắt của cô gái ám ảnh anh theo anh vào tận giấc ngủ - Ảnh minh họa: xxchange

Một buổi chiều thứ bảy, người ta thấy anh về với một đứa bé trên tay. Những con mắt tò mò, những cái miệng đoán già đoán non… Chẳng mấy chốc cả khu phố đồn ầm lên rằng đó là con riêng của anh. Anh chẳng buồn giải thích, và cũng không có thời gian để giải thích cho tất cả mọi người. Anh mừng vì bố mẹ và chị gái khi nghe anh kể lại câu chuyện tỏ ra cảm thông và không nhìn đứa bé với cái nhìn xa lạ, lạnh lùng.

Người mà anh tưởng sẽ hiểu và thông cảm cho anh nhiều nhất – là người yêu anh thì lại không như anh nghĩ. Dường như với cô, câu chuyện của anh chỉ như một lời thanh minh cho lỗi lầm của mình… Hai người chia tay. Anh không trách cô, chỉ tiếc nuối cho mối tình đầu với những thánh ngày tươi đẹp mà anh và cô đã có.

Một tiếng thở dài trong đêm!

"Thời gian thấm thoắt thoi đưa,

Lặng trôi – tôi với ngẩn ngơ ngỡ ngàng…"

Anh bâng khuâng chép vào sổ thơ của mình hai câu thơ như thế.

Mùa dã quỳ nở vàng mênh mang - Ảnh minh họa: nhochaudau

Sáu năm trôi qua…

Nhanh thật! Anh không nghĩ mình đã gắn bó được chừng ấy thời gian với mảnh đất này. Lớp học sinh đầu tiên của anh, giờ có người sớm trưởng thành và thường xuyên liên lạc với anh. Soi mình vào gương, anh dễ dàng nhận ra mình đen hơn, khuôn mặt "baby" ngày nào giờ có vẻ "xương xẩu" một chút và rắn rỏi hơn. Anh mỉm cười – nụ cười nguyên vẻ rạng rỡ tràn đầy như thuở nào…

Một buổi sáng trời đổ mưa – cơn mưa đầu mùa ngọt lành và mát mẻ. Anh vừa từ dưới nhà trở lên, và lần này không giống như bao lần về thăm nhà khác vì anh dắt theo một bé gái tóc ngắn có đôi mắt to tròn đầy vẻ lém lỉnh, trông khá thông minh. Đó là đứa trẻ của sáu năm về trước. Nó đã đến tuổi đi học. Và anh muốn cho nó vào học ở ngôi trường của ông ngoại nó, với tờ giấy khai sinh có tên con bé, tên mẹ nó, và tên anh.

- Vậy là khi đến nhà, con phải chào bác Quang, chào ông bà ngoại hả bố? – Cô bé hỏi lại anh.

Anh mỉm cười xoa đầu con bé. Nó đã trở thành một phần ý nghĩa trong cuộc sống của anh tự bao giờ, anh chẳng biết, chỉ biết những lần ở nhà điện lên báo tin nó bị sốt phải vào viện, hay có chuyện gì liên quan đến con bé là anh lại cuống cuồng thu xếp về ngay. Nhiều lần anh tưởng chừng như con bé không thể qua khỏi. Người nó xanh xao, gầy guộc… Nhưng cuối cùng ông trời cũng nghe thấy lời nguyện cầu của anh để cho nó tiếp tục được làm bạn với anh. Anh biết sẽ đến một ngày, nó cũng phải ra đi, giống như người mẹ bất hạnh của nó, nên anh dồn hết tình yêu thương từ trái tim đầy nhiệt huyết của người học Văn, dạy Văn cho đứa trẻ này.

Anh dẫn con bé ra mộ của mẹ nó trước, đúng vào mùa dã quỳ nở vàng mênh mang. Con bé thích lắm! Nó chạy nhảy, nô đùa giữa thảm hoa màu vàng rực rỡ như một chú chim nhỏ xinh hồn nhiên… Ánh nắng buổi mai rọi xuống bờ vai nó, lấp lóa trên vành mũ trắng và những sợi tóc mai sáng bừng lên, trông như một thiên thần nhỏ đáng yêu!

Nhưng không phải chỉ có một mình anh say sưa với khung cảnh thần tiên ấy.

Từ trên ban công của ngôi nhà cách đó chừng 100m, có một đôi mắt khác cũng đăm đắm nhìn vào con bé với một nỗi niềm xúc động ghê ghớm!

Đó là bố của Quang. Ông chợt bàng hoàng… Đứa bé gái ấy sao lại giống với con gái ông hồi nhỏ đến vậy!

Và đôi mắt ông ươn ướt…

Mùa mưa đang về với miền trung du, tưới đằm và dịu mát lòng người để chợt nghe xôn xao những thanh âm rộn ràng tươi trẻ…

Sao em không về mùa dã quỳ nở mênh mang?

 

 

  •   Chia sẻ của bạn đọc:

Ho ten: Kt
Dia chi: Thái Bình
E-mail: hoangtungheo_tb_tb@yahoo.com
Tieu de: Mùa hoa dại
Noi dung: Sao em không về mùa dã quỳ nở mênh mang.Đứa bé đó sẽ được hưởng 1 tình yêu trọn vẹn khi có anh bên cạnh,rồi mùa dã quỳ sẽ lại qua đi để lại trong lòng anh một nỗi buồn không thể gọi tên......

Ho ten: đinh nguyễn hoàng anh
Dia chi: thái bình
E-mail: xuancom_25@yahoo.com
So dien thoai: 01676573723
Tieu de: một câu chuyện nhiều ý nghĩa
Noi dung: em cảm ơn chương trình đã cho em có thêm niềm tin vào nhhững gì tốt đẹp của cuộc sống này vì những con người như vậy thật hiếm gặp trong cuộc đời xô bố và bon chen này.

Ho ten: kim ngân
Dia chi: vinh
E-mail: girl_hayuocmo_vahyvong2512@yahoo.com
So dien thoai:
Tieu de: Cùng hoà nhịp con tim, cùng tình người ấm áp
Noi dung: Tình yêu thương đầy nhiệt huyết. Những người tốt có còn nhiều ko? Bạn nghĩ thế nào về điều này? câu chuyên của anh thật hay tình yêu thương của anh dành cho đứa bé 1 tình yêu thương của người học Văn, dạy cho đứa trẻ đó là một tình yêu thương của con người với con người. Hãy dành cho những trẻ thơ của Viêt Nam và của cả Thế giới tình yêu thương như của anh dành cho Đứa bé ấy. Chúc cho anh luôn có đủ yêu thương đrr yêu thương và chúc cho cháu bé luôn khoẻ mạnh để anh luôn nhìn thấy nụ cười trên môi của trẻ thơ.

Ho ten: Nguyễn Thương Tuấn
Dia chi: Thái Nguyên
E-mail: thuongtuan87@gmail.com
So dien thoai: 01685148776
Tieu de: hạnh phúc nhỏ bé
Noi dung: Một câu chuyện tưởng dừng như không thể có kết thúc tốt hơn được nữa. Chúng ta hãy cố gắng sống tốt hơn nữa,cuộc sống này còn rất nhiều thứ để ta trân trọng!

Ho ten: Phố
Dia chi: Hà Nội
E-mail: binhyen2008@yahoo.com
Tieu de: Một tấm lòng. một nhân cách sống.
Noi dung: Một tấm lòng. một nhân cách sống. Bài ca đẹp - để biết tuổi trẻ vẫn luôn nở những bông hoa ăm ắp tình đời, tình người!

Ho ten: Thúy Vy
Dia chi: HCM
E-mail: thuyvy8440@yahoo.com
Tieu de: Tình yêu tình người
Noi dung: Bài viết làm mình xúc động quá,liệu trong cuộc sống vội vã này có ng chỉ biết cho đi mà chưa bíêt mình sẽ nhận dược j ko ? Nhưg câu chuệyn cũg có kết thúc có hậu lém,nhờ nụ cuo7i2 của trẻ thơ mà xua tan đi mọi đau thương của ucộ đời

Ho ten: Nguyên Phương
Dia chi: Đà Lạt
E-mail: nhocnguyen_candy@yahoo.com
Tieu de: hoa dã quỳ
Noi dung: anh thật tuyệt vời, nhưng em ước chị ấy cũng hiểu.. Nhưng ko sao anh ah .Anh tuyệt vời quá, đọc bài này em cảm thấy vô cùng bình yên,cô bé ấy thật hạnh phúc vì có anh.Mong anh sẽ sớm tìm được hạnh phúc cho riêng mình

Ho ten: Lê Thanh Sơn
Dia chi: Hanoi
E-mail: thanhsonle85@gmail.com
Tieu de: Giong doc nam
Noi dung: Chuyen hay nhung giong doc nam chua duoc dien cam lam. Anyway, thanks so much!

Ho ten: MrD
Dia chi: Hạ Long
E-mail: maiduy243@yahoo.com
Tieu de: chanh và đường
Noi dung: nếu cuộc sống là một trai chanh thì tại sao ta không kiếm thêm một chút đường để có một ly nước chanh hoàn hảo?cuộc sống là vậy.hãy tìm thêm một chút đường cho mình.

Ho ten: Khúc Thụy Du
Dia chi: Đồng Tháp
E-mail: khuc_thuydu77@yahoo.com
Tieu de: Đồng cảm
Noi dung: Tôi thích câu nói của tác giả: " Nếu cuộc sống chỉ cho ta một trái chanh, thì tại sao ta không kiếm thêm một chút đường để có một ly nước chanh hoàn hảo" Vui. Buồn. Hạnh phúc hay đau khổ đều do tự mỗi người quyết định. Cố gắng sống tốt, hãy tin vào cuộc sống vẫn còn nhiều điều tốt đẹp, nhiều thứ để trân trọng.

Ho ten: Thu Huyền
Dia chi: Hưng yên
E-mail: huyensau85@gmail.com
Tieu de: Đừng nuối tiếc quá khứ, đừng chờ đợi ngày mai và đừng lãng tránh ngày hôm nay
Noi dung: Tôi rất xúc động khi đọc câu truyện này. Rất có ý nghĩa, mỗi người 1 số phận khác nhau. Nếu chúng ta sống một cách trung thực và không ân hận với đời sống hiện tại thì khi ra đi khỏi đời sống này chúng ta sẽ thanh thản.

Ho ten: Thu Huyền
Dia chi: Hưng yên
E-mail: huyensau85@gmail.com
Tieu de: Câu truyện rất xúc động
Noi dung: Không ít những người đã và đang nghĩ rằng: cái chết là một điều gì đó khác với những gì chúng ta vẫn suy nghĩ lâu nay. Có người nghĩ rằng: đời sống chúng ta đang sống là một cánh đồng. Còn cái chết là một cánh đồng bên cạnh mà chúng ta chưa hề biết. Vậy khi chúng ta đã sống một cách trung thực và không ân hận với đời sống hiện tại thì khi ra đi khỏi đời sống này chúng ta sẽ thanh thản.

Ho ten: Nguyễn Thảo Quỳnh
Dia chi: Hà Nội
E-mail: thaoquynh267@yahoo.com
Tieu de: Một câu chuyện quá cảm động
Noi dung: Trong cuộc sống bon chen hiện tại, vẫn còn một nơi nào đó thấm đẫm tình người. Thật đáng thương cho đứa bé, giá mà nó không phải chịu căn bệnh đó...

Ho ten: Hà Nguyễn
Dia chi: Hà Tĩnh
E-mail: hanguyen79.ht@gmail.com
So dien thoai: 0942555056
Tieu de: Dòng đời
Noi dung: Mùa mưa đang về với miền trung du, tưới đằm và dịu mát lòng người để chợt nghe xôn xao những thanh âm rộn ràng tươi trẻ…

Ho ten: Tô Kim THoa
Dia chi: Hà Nội
E-mail: thoa_digicom@yahoo.com
So dien thoai: 0913537118
Tieu de: Tìm người yêu hoa Cúc quỳ vàng
Noi dung: Tôi là một người yêu hoa cúc quỳ vàng. Nên muốn được làm quen với tác giả câu chuyện hoặc là người nào đó có cùng niềm yêu thích. Tôi nghĩ Anh trong câu chuyện thật lãng mạn và nhân văn. Tôi hy vọng cuộc đời này vẫn còn nhiều chàng trai có trái tim và tâm hồn nhạy cảm như anh. Chúc Anh có thật nhiều hạnh phúc, niềm vui và may mắn trong cuộc đời. Tôi yêu hoa cúc quỳ giống Anh.

Ho ten: trần thuấn
Dia chi: hà nội
E-mail: doilâmymu_112@yahoo.com
So dien thoai: 01688676167
Tieu de: comment
Noi dung: good to great! cậu đúng là một người đàn ông thực sự ! chúc thành công và mọi điều tốt đẹp đến với cậu

Ho ten: pham minh thuy
Dia chi: gia lai
E-mail: thuy@rocketmail.com
Tieu de: cuoc song
Noi dung: toi that vui khi duoc nghe blog radio

Ho ten: ma’lum’
Dia chi: HN
E-mail: phamdacphuoc@gmail.com
Tieu de: Thứ 7
Noi dung: Có 1 người đã cho tôi biết chờ mong ngày thứ 7. Không fải "yêu" đâu nhé! Mà là chờ để được "lang thang" trên những miền xúc cảm và "phiêu du". Cảm ơn nhé, bạn của tôi...

Ho ten: nobita
Dia chi: thaibinh
E-mail: nobita_ditim_baxa_xuka@yahoo.com
So dien thoai: 01679956689
Tieu de: doi khi chi la goc nho
Noi dung: trong cuoc song co rat nhieu dieu can phai quan tam cac ban a , doi khi chi minh thay la minh la nguoi khong may man va bat hanh nhung that su con co rat nhieu nguoi con bat hanh hon rat nhieu nguoi ma ho van co gang de song , cau noi cua co nhac syTrinh Cong Son : " song tren doi phai co mot tam long de gio cuon di "

Ho ten: LK
Dia chi: LK
E-mail: thienthanmatden@yahoo.com
Tieu de: Niềm tin vào cuộc sống!
Noi dung: trong cuộc sống này có rất nhiều người bất hạnh & cũng có không ít những trái tim nhân ái, sẻ chia. Hãy cứ tin vào cuộc sống, hãy cứ yêu thương con người.

Ho ten: sora
Dia chi: tsukuba
E-mail: viettu2505@yahoo.com.vn
Tieu de: hay la chinh ban
Noi dung: Đây là sự thật hay la chỉ là truyện đọc thôi.Nhưng dù sao thi tôi cũng rất cảm ơn người đã viết ra câu truyện này.Người đó chắc hẳn cũng có tấm lòng như người thanh niên kia.Cảm ơn vì đã cho tôi biết rằng trên đời này vẫn còn những điều tốt đến vậy.Đứng trước sự nhân hậu bao la của người thanh niên thì chúng ta càng phải suy nghĩ về những giá trị đạo đức của con người, về tình người, về truyền thống đạo đức của người VN.Đừng để cho lối sống mới làm mất đi những giá trị tốt đẹp đó.Mong được sự tán đồng của mọi người,cùng xây dựng XH tốt đẹp hơn.

Ho ten: hoái sơn
Dia chi: hải phòng
E-mail: hoaison1980@yahoo.com
Tieu de: Câu chuyện thật cảm động và ý nghĩa
Noi dung: Câu chuyện hay và cảm động quá. Câu chuyện như nhắc đến cho ta hãy mở vòng tay đón nhận những đứa trẻ bất hạnh. Tôi kô biết nói gì hơn nói chung thật cảm động khi nghe câu chuyện.

Ho ten: Ech op
Dia chi: Dinh Cong, Ha Noi
E-mail: lovestory21_vn@yahoo.com.vn
Tieu de: khoanh khac cua cuoc song
Noi dung: Bài viết của bạn rất hay và thực sự cảm động. Dù câu chuyện này có thật hay không thì đó cũng là một tấm gương để mọi người sống tốt và có ý nghĩa hơn. Mong rằng có nhiều bạn đọc bài viết này. Cảm ơn bạn!

Ho ten: Tâm Tuệ
Dia chi: Hà Tây
E-mail: tuonglamxb26@gmail.com
Tieu de: tình yêu
Noi dung: em thấy cô gái đó nên được sống và có một tình yêu thì trọn vẹn, tuy nhiên hình ảnh đứa con lại gợi lên một tình yêu khác cao cả hơn, đó là tình yêu nhân loại.

Ho ten: Lê Thành Phúc
Dia chi: Đồng Tháp
E-mail: ltphuc74@student.ctu.edu.vn
So dien thoai: 0959969896
Tieu de: Đồng Cảm
Noi dung: Câu chuyện thật hay và cảm động. Số phận một con người là nhỏ bé trong xã hội rộng lớn. Cuộc sống cũng nhiều nghiệt ngã đẩy người ta đến những bờ vực thẳm. Cuộc sống nếu đã dành cho ta một trái chanh... liệu chúng ta có thể có khả năng để đi mua đường hay không? Côt truyện làm ta nó đến mắt biếc của Nguyễn nhật Ánh, với những ý nghĩa cao đẹp, con người dang tay ra che chở cho những số kiếp lầm lỡ bất hạnh và xây dựng những làng quê hẻo lánh.

Ho ten: hang
Dia chi: dhcva
E-mail: anhsaodem_1311989@yahoo.com.vn
Tieu de: kham phuc
Noi dung: Có những điều tưởng chừng không thể xảy ra nhưng đó lại là sự thật. Em rất khâm phục anh em tin rằng trên đời sẽ còn có những người tốt như vậy. 

Ho ten: Nguyễn hoàng Bảo Ngọc
Dia chi: ninh bình
E-mail: omaichuoinb@gmail.com
Tieu de: dong cam
Noi dung: anh là một người bạn trai rất tốt anh đã hiểu và thông cảm sâu sắc với những mảnh đời bất hạnh ômai có một người bạn gái có mảnh đời bất hạnh bất hạnh lắm khi nghe được những lời của anh bạn ômai đã khóc khóc thật nhiều anh Khoa àh hãy mở tấm lòng rộng ra để giúp đỡ và động viên người con gái bất hạnh kia ômai thanks đã gửi cho oomai đọc

http://nhacvietplus.com.vn/Library/ads//Viettel.jpg http://nhacvietplus.com.vn/Library/ads//vinaphone.jpg http://nhacvietplus.com.vn/Library/ads//mobifone.jpg
Nhạc chờ đặc biệt cho "dế yêu" của bạn!
 

Bài viết của cùng tác giả:

Chùm ảnh: Lung linh sắc màu cầu Trường Tiền về đêm

Viết cho những ai đã và đang đi qua tuổi học trò

Tiếng thở dài của biển

Viết bên thềm năm mới, tất tả và xôn xao

Xin trân trọng người già, chiếc lá chơi vơi giữa cuộc đời

 

Phố ngày mưa, phố bộn bề tâm trạng...

 

Trong cát có một trái tim

 Dù bạn đang dùng dịch vụ Blog nào, Blog Việt vẫn là người bạn đồng hành cùng cộng đồng Blogger Việt. Hãy chia sẻ những bài viết và đường link blog hay bạn muốn chia sẻ tới chúng tôi như thường lệ bằng cách gửi theo mẫu sau hoặc gửi email về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn

 

Chép link sau vào chương trình đọc Feed (RSS) để cập nhật những bài viết mới nhất của Blog Việt ngay tại Blog của bạn:

/rss/vnn_blogviet.rss

 

 

 

,
Gửi cho bạn bè In tin này
Ý kiến của bạn
Ý kiến bạn đọc
,
,
,
,