,
221
7322
Kết nối bạn đọc
ketnoi
/blogviet/ketnoi/
1068035
Đêm mưa tháng năm, nhớ em và những cơn mưa tình yêu...
1
Article
7021
Blog Việt
blogviet
/blogviet/
,

Đêm mưa tháng năm, nhớ em và những cơn mưa tình yêu...

Cập nhật lúc 00:09, Thứ Ba, 27/05/2008 (GMT+7)
,

Mắt em như dáng thuyền soi biển vắng

Biển ôm thuyền thao thức một đêm mưa...

(Kết nối Blog) - Giờ này nơi ấy, chắc em đã ngủ vùi sau một ngày dài công việc mệt mỏi, nghĩ mà thương cho em. Hai đứa mình do đặc thù công việc, kẻ ở nhà thì người lại lên đường đi công tác. Một tháng chưa được một tuần chúng ta được bên nhau, nhưng không vì thế mà màu tình yêu của mình dành cho nhau phai nhạt, trái lại nó càng nồng nàn và pha trộn vào nhau một chút hồng hạnh phúc, một chút đỏ nồng nàn, một chút xanh hy vọng, một chút tím thuỷ chung, một chút vàng ấm áp, một ít trắng tinh khôi, và thêm lẫn một vài màu bạc thương nhớ theo thời gian... Càng ngày chúng ta yêu thương nhau nhiều hơn. Vì chúng ta có với nhau rất nhiều những kỷ niệm sâu sắc trong đời…

Đêm nay Sài Gòn lại đổ mưa. Cơn mưa đầu mùa kéo dài và trắng xoá trong màn đêm. Tự dưng những kỷ niệm nồng nàn lại quay về trong anh với nỗi nhớ em da diết... Mùa mưa lại về. Mỗi lần đi qua khúc giao mùa, trong anh lại thêm nhiều điều để cảm, để ngẫm, nhìn nhận bản thân, nhìn nhận cuộc đời. Những cơn mưa mang đến cho anh một cái gì đó khó tả. Giống như một bản giao hưởng cuộc đời, mỗi cơn mưa với anh là một bản giao hưởng mang âm điệu khác nhau, có lẽ cả màu sắc cũng khác. Anh thích sự nhẹ nhàng khi những cơn mưa bắt đầu, nó giúp người ta khơi mào được những ưu tư đang âm ỉ trong lòng bấy lâu. Anh cũng thích sự dữ dội đến tận cao trào của những cơn mưa đầu hạ. Nó cuốn trôi đi tất cả những day dứt, buồn phiền trong tâm hồn mình…

Trận mưa đêm nay thật dài, con hẻm nhỏ nhà mình trở nên dài hun hút, chìm đắm trong trận mưa như trút nước. Anh đang ngồi bên hiên nhà nhìn những hạt mưa rơi nhớ tới em. Ngoài trời, mưa vẫn rơi đều đều như không biết có một gã khùng đang lặng im với nỗi nhớ em dội vào tâm thức. Nỗi nhớ dịu êm, nhưng sao cứ xoáy vào trái tim anh. Những yêu thương ngày cũ cứ chầm chậm quay về…

Hình ảnh: Tác giả  bài viết (st)
Hình ảnh: Tác giả bài viết (st)
Ngày xưa, khi cơn mưa đầu mùa chợt đến, anh thường thích đi dưới mưa, cảm giác vừa mới lạ, vừa vui vui như trẻ thơ, vừa cảm nhận những mát mẻ mà cuộc đời ban tặng, lúc ấy tâm hồn trở nên thanh thản lạ lùng. Trời Sài Gòn chợt mưa chợt nắng. Mưa đến bất ngờ và đi cũng bất ngờ. Mưa Sài Gòn như cuộc tình nồng nàn tuổi học học trò chưa kịp nhung nhớ đã vội chia ly. Mưa Sài Gòn như hai kẻ yêu nhau gặp nhau lần nào cũng vội...Ngồi nhìn mưa rơi qua ly cà phê thủy tinh cũng đang thánh thót từng giọt mà ngẫm nghĩ về lẽ vô thường của cuộc đời... Lớn lên, anh mới hiểu hết nỗi nhọc nhằn của mẹ qua những cơn mưa, và càng biết ơn mẹ đã tảo tần, băng qua những cơn mưa khổ cực của cuộc đời để nuôi nấng anh nên người. Mẹ sinh anh ra trong một màng nhau màu xanh, nhiều người nói anh đẻ bọc điều... sau này cuộc sống đầy đủ và hạnh phúc. Khi Mẹ mang thai, mỗi lần nhìn thấy những đứa bé người nước ngoài, Mẹ thầm ao ước anh sẽ chào đời trong một hình hài bụ bẫm, thông minh và có một cuộc sống ấm no chứ không như cuộc đời cơ cực của Mẹ... Anh lên với nhiều ước mơ, hoài bão. Cuộc sống vất vả từ những ngày lon ton bên gánh hàng rong của mẹ, là dấu ấn khó phai mờ trong anh. Chính điều này đã tạo nên anh - một trái tim xù xì, chai sạn... mà khi mới quen nhau em thường bảo: "Anh: Trái tim hoá đá".

... Đối với anh, những cơn mưa Sài Gòn bao giờ cũng để lại những kỷ niệm sâu sắc không thể nào quên. Em còn nhớ không, ngày hai đứa mình tình cờ quen nhau bên quán nước ven đường vào một chiều mưa trắng xoá. Anh lao nhanh xe vào mái hiên để tránh cơn mưa ập đến bất ngờ. Vội đến mức tông vào “cô bé nhà quê nép mình bên hiên vắng”, làm cả vạt áo em lắm đầy bùn đất. Em luống cuống, hoảng hốt, còn anh thì chỉ biết ấp úng mãi mới nói được một lời xin lỗi… Chiều mưa hôm đó, chúng ta đứng bên nhau, chung quanh chỉ mỗi tiếng mưa rơi. Anh im lặng, em cũng im lặng. Chẳng biết em đang đeo đuổi theo những suy nghĩ gì? Còn anh tự dưng trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả. Vửa ân hận, vừa cảm thấy vui vui... Thấm thoát mà đã tám năm, tám năm với nhiều niềm vui, hạnh phúc xen lẫn những nhọc nhằn của cuộc sống đời thường... Tám năm với những cay đắng ngọt bùi được chia sẻ bằng tình yêu chân thành của em dành cho anh... Ngày ấy, em, một cô bé "nhà quê" theo cha mẹ trôi dạt lên Sài Gòn. Tuổi thơ của em được lớn lên bằng chính quang gánh ve chai của Cha, bằng những chuyến buôn đường dài của Mẹ. Cuộc sống cơ cực không thể làm em mất đi những quyết tâm, những hoài bão vươn lên. Mỗi ngày sau giờ học trên giảng đường, em vận hành toàn thể sức lực của mình để có thể đỡ đần cho sự nhọc nhằn của Cha, để có thể vơi đi những giọt mồ hôi trượt dài trên khuôn mặt gầy gò của Mẹ... Hàng đêm, em nhìn những ngôi sao lung linh trên bầu trời và cầu nguyện: một ngày nào đó cuộc sống của gia đình mình được tốt đẹp hơn, và trong sâu thẳm tâm hồn mình, em thầm mong một ngày nào đó có một ngôi sao hạnh phúc trao cho em một tình yêu thương! "Trong ánh chớp bất ngờ của số phận" của chiều mưa năm ấy, chúng mình đã gặp nhau trong trạng thái mất phương hướng, niềm tin, và ta dựa vào nhau, truyền cho nhau niềm tin, hy vọng ít ỏi còn sót lại trong mỗi người. Có những lúc hai đứa tưởng chừng như gục ngã trên dòng đời khắc nghiệt. Mỗi lần như vậy, chính sự yêu thương từ trong sâu thẳm trái tim mình, đã giúp chúng ta vượt qua những sóng gió cuộc đời...

Hình ảnh: Tác giả  bài viết (st)
Hình ảnh: Tác giả bài viết (st)

...Rồi một ngày.

Anh đi ngang qua cuộc đời em.

Nhìn nghiêng...

Và phát hiện ra rằng...

Hình như...

Trái tim yêu!

Rồi những ngày mưa yêu thương của anh và em, những ngày hai đứa còn rất nghèo, trên chiếc xe cà tàng lội nước trong mưa. Mỗi lần có một trận mưa lớn, con đường về nhà mình gần như biến thành một dòng sông. Lúc ấy chiếc xe nghèo của mình không thể vượt qua được dòng sông phố mà kêu lên bình bịch rồi tắt máy. Em nép vào lưng anh thì thầm... Cố lên anh nhé, rồi cuộc sống hai đứa mình sẽ tốt hơn. Anh có biết nếu có nhiều tiền, việc đầu tiên em làm là gì không? Mua cho anh một chiếc xe mới để chúng mình không còn vất vả dưới mưa như thế này. Những giấc mơ thật bình dị đến từ những cơn mưa yêu thương, đầy kỷ niệm phải không em?

Và chúng ta đã cố hết sức mình để thực hiện những điều mình mong ước. Mỗi đêm là sự nhọc nhằn của em bên bàn làm việc để cho gia đình có cuộc sống tốt đẹp hơn. Sau mỗi đêm như thế em gần như ngã gục, tưởng chừng như không thể nào gượng dậy được, nhưng hàng đêm em vẫn ngồi bên màn hình máy tính tiếp tục công việc của mình, mặc cho những giọt mồ hôi lăn dài trên trán, mặc cho những cơn buồn ngủ kéo dài. Em vẫn là em, người phụ nữ kiên cường của gia đình! Nhìn em như thế lòng anh đau thắt, và anh đã quyết tâm lao vào cuộc kiếm tiền để thay đổi cuộc đời của gia đình mình. Anh mãi mê với khát vọng đổi đời, anh miệt mài cày ải để đôi lúc quên rằng những người thương trong gia đình, ngòai đời sống vật chất đầy đủ còn cần lắm những chia sẻ, những ân cần, những dịu ngọt yêu thương, những bữa cơm gia đình hạnh phúc…

Hình ảnh: Tác giả  bài viết (st)
Hình ảnh: Tác giả bài viết (st)
Cuộc sống tất bật kéo con người anh tưởng chừng như trở nên già cỗi cả về thể xác lẫn tâm hồn. Nhiều lần anh cũng tự thấy mình xa lạ không còn như ngày nào. Lạ đến nỗi tự mình phải thốt lên: MÀY đấy ư – LAZY PUPPY? Mà không lạ làm sao được khi ngày qua ngày, anh lăn lộn, ngập lặn với cuộc đời với nhiều dự án và những chuyến công tác ngược xuôi khắp mọi miền đất nước, rồi phải chạy sô thêm vào những ngày cuối tuần, đến nổi bây giờ cổ họng đau buốt…, nhưng phải làm thôi, hợp đồng đã ký biết sao bây giờ…Túi bụi với công việc, nhìn lại thấy tóc đã pha sương, giật mình khi mình bắt đầu bước qua một nữa còn lại của đời người. Những lúc như thế, chính em làm cho anh bừng tỉnh: "Cuộc sống sẽ trở nên vô nghĩa khi không có những yêu thương, san sẻ dành cho gia đình và những người thân. Bữa cơm gia đình nó không chỉ đơn thuần như ăn khi đói, mà nó còn là sợi dây gắn kết chúng ta lại với nhau sau một ngày làm việc mệt nhọc, anh, em trở về nhà để được nghe tiếng cười của con trẻ, được chia sẻ những những suy nghĩ, những điều xảy ra xung quanh và những chuyện của chính gia đình mình”. Từ đấy anh đã biết sống và biết yêu thương hơn. Tình yêu thương, đó là một ngọn lửa mà khi đã cháy lên rồi, có thể cháy mãi mãi. Chính ngọn lửa yêu thương vẫn cháy mà hôm nay anh có được tài sản quý nhất là em và gia đình mình, anh đã nắm và giữ thật chặt yêu thương đó vào trong trái tim… Đêm dần trôi…

Mưa vẫn rơi, nhưng bắt đầu nhẹ hạt…

Mặt trời sắp sửa ló dạng.

Anh thật sự cảm thấy hạnh phúc khi những hình ảnh cơn mưa chiều nhẹ rơi trên biển vắng vào cuối năm quay về…Lúc ấy hai đứa mình vất hết mọi công việc, lo lắng đời thường phía sau để tìm về với biển yêu thương! Trước biển vắng nhẹ nhàng những hạt mưa bay, những phiền muộn, vặt vãnh đời thường như được từng ngọn sóng cuốn về phía khơi xa. Lòng anh cảm thấy thanh thản và bình yên đến lạ thường. Trước biển, niềm vui, hạnh phúc như được nhân lên rất nhiều, và trong niềm hạnh phúc vô bờ ấy, anh muốn được chia sẻ yêu thương với những người thân yêu của mình nhiều hơn. Anh được tận hưởng những ngọt ngào mà suốt mấy năm qua vì cơm áo gạo tiền đã cố dằn lòng mình. Cảm giác hạnh phúc trào dâng như từng con sóng đang cuộn chảy mạnh mẽ trong tim anh... Cảm xúc càng dâng trào hơn khi đã hơn ba năm trôi qua chúng mình mới vứt bỏ được công việc để có vài ngày vui bên nhau trọn vẹn. Giữa trời nước bao la, anh mới thật sự tự do dành trọn con người cũng như suy nghĩ của mình cho em, mà không chút vướng bận gì... Nơi đấy chỉ có niềm vui, tiếng cười hạnh phúc và những yêu thương nồng cháy.... Mưa bay nhẹ trên biển vắng mang lại cảm giác thanh bình đến lạ thường! Hình như những yêu thương được hòa trộn giữa tiếng sóng rì rào, tiếng gió từ khơi xa, cùng với bầu trời lung linh đầy sao, và những hạt mưa bay, tạo nên một thiên đường hạnh phúc ngay tại bờ cát dài đầy kỷ niệm ngày xưa…

Ta lại về với biển chiều mưa

Tìm bí mật của tình yêu hai đứa

Anh đã nhờ biển ngày xưa giữ hộ

Suốt bao năm vẫn bí mật riêng mình

Hình ảnh: Tác giả  bài viết (st)
Hình ảnh: Tác giả bài viết (st)

Em!

Đêm nay, thức trắng với một đêm mưa tháng năm. Nhớ về em và những cơn mưa tình yêu bay qua cuộc đời mình. Trong anh hạnh phúc vỡ òa khi những cảm xúc vẫn ngọt ngào như những ngày đầu tiên, dù thời gian vẫn vùn vụt trôi qua…Chúng ta vẫn mãi có trong nhau những cơn mưa cuộc đời đong đầy yêu thương và hạnh phúc...Vì Em luôn mát mẻ như cơn gió và mưa ru đêm hè, nhẹ nhàng như sương sớm mùa thu, hơi se lạnh đủ để khoe áo mới khi đông về, và rộn ràng những yêu thương, hạnh phúc của nàng xuân...Em chính là thiên thần tình yêu của anh. Mãi mãi nhé em!

Mắt em như dáng thuyền soi biển vắng

Biển ôm thuyền thao thức một đêm mưa...

Kỷ niệm về những cơn mưa bay qua cuộc đời của bạn?

Buồn? Vui? Đau khổ? Mất mát? Hạnh phúc?

Hãy chia sẻ cùng nhau bạn nhé!

 

Gửi từ Blog TranCuong

Về tác giả Blog TranCuong: I AM ME: Gã. Một thằng khùng – Lazy Puppy. Được sinh ra trong những năm tháng cuối chiến tranh, gã lớn lên trong sự nhọc nhằn của Mẹ, vất vả của Cha, và với nhiều ước mơ hoài bão...

 

 

 

  Chia sẻ của bạn đọc:

Ho ten: Cháu Gấu
Email: i_love_me19892000@yahoo.com
Tieu de: Suy nghĩ của cháu!
Noi dung: Mưa giũ sạch đi ưu phiền, những lo toan về cơm áo gạo tiền trong cuộc sống hàng ngày, cuộc sống gia đình nhiều lúc cũng làm cho người ta quên đi cái yêu thương như trong lúc yêu nhau! SAo mà bùn thế!

Ho ten: L.T.Phương
Dia chi: Cư Xá Thanh Đa
Email: pthu74@yahoo.com
Tieu de: Ôi những cơn mưa hạnh phúc!
Noi dung: Xin được chia sẻ đôi điều khi đọc một bài viết rất đẹp như thế này. Trước tiên cho phép tôi chúc mừng hạnh phúc của người viết, vì anh đã có được tình yêu đích của cuộc đời. Chia vui cùng anh, nhưng cũng thấy chạnh lòng, vì với tôi có những cơn mưa trong đời làm mình đau thắt khi bị phản bội giữa chiều mưa, nhưng tôi biết vượt qua nỗi đau để nhìn về phía trước để thấy cuộc đời luôn còn có những yêu thương dành cho mình dù là ít ỏi. Tôi nhận ra rằng mưa cuộc đời dâu phải chỉ niềm vui, nó còn có nỗi buồn. Quan trọng ta đón nhận và tận hưởng những gì tốt nhất để mình vươn lên trong cuộc đời mà thôi. Tôi rất thích hình ảnh gia đình trong bài viết. Gia đình phải được vun vén từ nhiều phía, người phụ nữ tuy đứng sau nhưng là chỗ dựa vững chất nhất cho người đàn ông. Thật xúc động khi thấy được những giấc mơ đời rất thật rất đời của người vợ trẻ khi hai người còn nghèo khổ khi đến với nhau, sau đó là sự cần mẫn trong đêm của người phụ nữ đến lúc mệt nhòai. Thật cảm động ở đức hy sinh của người phụ nữ. Cũng là phụ nữ yêu chồng, tôi hiểu những trái tim yêu thương của người vợ. Một bài viết đẹp như một bức tranh thủy mạc đầy huyền ảo nhưng rất gần đời thực.

Cám ơn trang Blog Việt và tác giả cho tôi cảm nhận một bức tranh đời tuyệt đẹp. BlogViet, bạn có vui khi tôi cảm nhận như vậy không?

Ho ten: Mai Hoa
Dia chi: Vũng Tàu
Email: mai.hoa34@yahoo.com
Tieu de: Mong cuộc đời là những cơn mưa hạnh phúc
Noi dung: Chào các bạn! Công việc của tôi là làm dự án nên giờ này thì thật sự mệt mõi, nên lang thang tìm gì đó giải lao vài phút, và tôi phải dừng lại bài viết này... Càng đọc tôi càng thấy hình ảnh người phụ nữ trong bài viết sao gần gũi quá, chắc có lẽ cô ấy cũng giống như tôi vì lo lắng cho gia đình mà phải cày ải từng đêm bên bàn làm việc. Công việc của tôi là làm dự án nên làm đêm là bình thường. Đọc chia sẽ hạnh phúc cho người bạn gái không quen, nhưng tôi thấy xót xa cho chính mình. Tôi không có được người chồng biết nghĩ và yêu thương vợ con như nhân vật nam của bài viết. Chắc có lẽ do số phần tôi là thế, trong khi mình cày bừa mỗi đêm thì chồng chỉ biết thâu đêm suốt sang với những cuộc vui riêng…Những đêm mưa rã rít là nỗi ám ảnh trong đêm của tôi, khi mình cảm thấy đau đớn, cô độc đến lạ thường. Xin lỗi vì đã nói ra những tâm sự buồn của mình khi bài viết này thật đẹp. Dầu sao có cơ hội nói ra vẫn thấy nhẹ lòng.

Xin cám ơn các bạn và cầu chúc cho tất cả mọi người đều được hạnh phúc và may mắn trong cuộc sống gia đình như gia đình anh chị trong bài viết. Mong cuộc đời là những cơn mưa hạnh phúc! Chào thân ái!

Ho ten: LE HIEN
Dia chi: Chợ Lớn - SG
Email: le.hien69@yahoo.com
Tieu de: Trân trọng!
Noi dung: Tôi là một người con của Sài Gòn, sinh ra và lớn lên tại Sài Gòn. Mưa Sài Gòn thường vội đến, vội đi đỏnh đảnh như người thiếu nữ, nhưng cũng đôi khi nổi giận đùng đùng và dầm dề không kém phần thê lương. Dù sao đi nữa tôi cũng yêu nó, vì tôi yêu mảnh đất này, tôi có nhiều kỷ niệm đẹp từ những ngày trẻ cho đến bây giờ, nên thật sự những cơn mưa của SG nó luôn cuốn hút tôi. Đọc bài viết này của anh TranCuong, tôi thật thấm thía một điều: Cuộc sống có nhiều điều để cảm và trân trọng. Khi ta biết nâng niu thì mình có thể vượt qua mọi thứ. Đằng sau sự thành công của người đàn ông là bóng dáng rất lớn của người phụ nữ. Mái ấm gia đình là sự vun đắp từ hai phía mà em. "Đàn ông xây nhà. Đàn bà xây tổ ấm”. Hình ảnh người phụ nữ chịu thương, chịu khó “đêm chong đèn” cật lực làm việc sao quả đổi thân thương. Đọc mà thấy đàn ông đôi khi phải nhìn lại mình và phải biết trân trọng những người phụ nữ của cuộc đời mình. Xin được cảm ơn những người Mẹ, người chị suốt đời lo lắng cho chồng con đến cả quên mình. Yêu quá và tự hào quá người phụ nữ Việt Nam!

Ho ten: Thúy Liễu
Dia chi: Bình Dương
Email: bmaixanh80@yahoo.com
Tieu de: Một bài viết đáng trân trọng
Noi dung: Tôi là một người phụ nữ đi lên từ nghèo khó, do vậy tôi biết và hiểu được giá trị của cuộc sống, giá trị của sự hy sinh, tần tảo của những người mẹ, người vợ. Đọc bài viết này tôi thấy được ngòai sự lãng mạn của cuộc sống vợ chồng là hình ảnh thân thương của hai người phụ nữ. Tôi yêu hình ảnh người mẹ già băng qua mưa gió với gánh hang rong nuôi nấng những đứa con. Tôi cảm phục cô bé “nhà quê” một mình bươn trải vời dòng đời xuôi ngược để kiếm sống, để học. Họ thật sự là những người mẹ, người vợ, người yêu đáng tự hào.

Một bài viết tưởng chừng thể hiện sự lung linh của tình yêu, nhưng để lại trong tôi nhiều suy nghĩ về cuộc đời, về đức hy sinh của bao thế hệ phụ nữ. Nếu nói lời cám ơn e không đủ vì chúng ta sống, chơi, viết tất cả vì cuộc đời tốt đẹp. BlogViet và tác giả đã làm được điều này. Đó mới đáng trân trọng!

Ho ten: Tran thi Thao
Dia chi: Cần Thơ
Email: thao.moc30@yahoo.com
Tieu de:
Noi dung: Đọc bài viết này, Tôi cứ nghĩ mình đang xem một cuốn phim qua nhiều giai đọan của cuộc sống của đời thực, từ những ngày tháng yêu nhau của hai người trẻ tuổi trong cơn mưa chiều bất chợt, rồi đời sống khó khăn của mái ấm gia đình, rồi thời kỳ song gió và những hạnh phúc đầm ấm. Đọc bài này làm tôi liên tưởng một câu nói rất xưa: Thuận vợ thuận chồng tát biển đông cũng cạn. Cuộc sống gia đình là phải có sự đóng góp chung tay chung sức của cả vợ lẫn chồng. Đời sống vợ chồng có nhiều điều phải học. Tôi thấy học được nhiều từ bài viết này cho cuộc sống gia đình của mình. Đọc bài viết mà cứ nghĩ mình sẽ cố làm cho cuộc sống gia đình cũng thật đẹp như thế. Bài viết hay lắm, và gần gũi với đời sống. Một cuốn phim tả thực về một gia đình Việt Nam hạnh phúc trong thời kỳ mở cửa của đất nước!

Cám ơn các bạn VietNamNet đã đưa một bài viết ý tình tới bạn đọc.

Ho ten: Lãolục
Dia chi: SG
Email: phamhai119@yahoo.com
Tieu de: mùa của những cơn mưa
Noi dung: Biết bao cơn mưa mùa hạ đã qua, lưu lại trong ta biết bao kỷ niệm êm đềm của một thời tuổi trẻ yêu đương nồng thắm ... .. Và giờ đây mùa mưa đã đến, kéo theo bao chuyện vui buồn , tâm sự của kẻ chưa yêu và kẻ đang yêu...rồi đến những niềm vui rạng rỡ của bác nông dân trông mưa, hay nỗi sầu héo trên gương mặt người bán hàng rong... Mưa đã mang đến bao thăng trầm của cuộc sống, tô đẹp thêm những cung bậc khác nhau để khi con mưa qua, cho con người ta những suy tư...trăn trở trong đời ..Chắc có lẽ, cũng có nhiều người giống như tôi, mỗi khi bất chợt cơn mưa về, và mỗi lần nghe tiếng mưa rơi là lòng tôi tràn ngập bao cảm xúc, nhất là những đêm chợt tỉnh dậy vì những tiếng mưa đêm rơi trên mái hiên. Từng tiếng mưa rơi như tiếng đàn tha thiết gieo trong lòng nỗi nhớ trong tim một bóng hình xưa... rồi lại mĩn cười nhẹ tênh... âu cũng là nhưng kỉ niệm một thời đã qua...

Thanks anh TrầnCường và Blog Việt đã ngơi lại những cảm xúc mưa đến mọi người khi mùa mưa đã bắt đầu.

Ho ten: Idol
Dia chi: HCM
Email: odaiidol@yahoo.com
Tieu de: Chia sẻ cùng anh
Noi dung: Những cơn mưa trong đời bao giờ cũng để lại những kỷ niệm sâu sắc nhất. ai cũng từng có những cơn mưa buồn vui theo năm tháng, ngày mới lớn là những cơn mưa mang nhiều mộng và mơ, mơ có một thiên đường trong tình yêu rực cháy.... Lớn lên ta lại có những cơn mưa chiều với nhiều vất vả lo toan cho công việc, tương lai, cuộc sống...Có những cơn mưa đời dễ thương, dễ nhớ đến nao lòng, nhưng cũng có những cơn mưa đem theo những giọt buồn ray rứt. Mưa tình yêu có thể là hạnh phúc, nỗi nhớ mong chờ một ai đó đi xa. Mưa tình yêu cũng là những cơn mưa dài trắng xoá những nỗi buồn. Idol từng có những cơn mưa đau khổ khi mới lớn. Nhưng giờ, những cơn mưa tình yêu của Idol rộn niềm vui, hạnh phúc. Idol yêu lắm những cơn mưa tình yêu! Sài Gòn đầu mùa mưa, đọc bài viết này của anh idol thấy thật nhiều cảm xúc. Nó đến đúng vào những ngày hè, đúng vào những cơn mưa mùa hạ bắt đầu đỗ xuống thành phố. Idol thấy mưa buồn hay vui tùy thuộc vào tâm trạng, hòan cảnh của mỗi người. Đối với những người đau khổ trong tình yêu thì những cơn mưa như những nỗi buồn trút xuống tâm hồn đau khổ, nhưng với những người hạnh phúc thì những cơn mưa như làm cho họ yêu đời hơn, phấn chấn hơn.... Mưa nhẹ hạt làm cho ta cảm thấy như những hạt sương lớn làm mát đất trời, mưa lớn như muốn cuốn sạch bụi trần. Mưa ầm ầm nổi sấm tạo những sông nhỏ chảy quanh thành phố hehe...Thường người vui, cảnh vui. Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ. Những kỷ niệm gắn liền với những cơn mưa tình yêu của anh thật đẹp. Từ cơn mưa nhân duyên đầu tiên khi anh lao xe (kg biết có cố ý không ha) đến những ngày lội nước. Đọc đọan này idol thật sự xúc đọng...tự dưng như mốn khóc. Chúc mừng và chia sẻ cùng anh!

Ho ten: Nguyễn Tiến Nam
Dia chi: Thanh hoá
Email: nhoctiennamfuv2002@yahoo.com
Tieu de: Mưa - Những kỷ niệm buồn!!!
Noi dung: Trong cuộc đời ai mà không từng có những kỷ niệm với những cơn mưa phải không anh? Người ta thường bảo Mưa là những giọt nước mắt của Trời, chính vì vậy mà những cơn mưa luôn đi qua và gắn với những kỷ niệm thật buồn, và vì thế mà lòng người khó có thể quên được anh nhỉ! Em cũng đã có những kỷ niệm về mưa trong những năm tháng học trò cùng mối tình đầu và những cơn mưa! Chắc có lẽ không bao giờ quên được anh ạ! Thật buồn! Nhưng những kỷ niệm đó sẽ mãi không bao giờ phai trong em, không bao giờ!... Có những hôm hai đứa đứng ôm nhau 6 tiếng dưới mưa mà không dám trao nhau nụ hôn đầu, cùng ước giá như mình lớn hơn...Những bài viết của anh thật hay và dễ đồng cảm với nhiều người! Cảm ơn anh vì tất cả anh trai ạ!!!

Ho ten: Nguyễn Châu Hòai
Dia chi: SG
Email: c.hoai@yahoo.com
Tieu de: Mong cuộc đời mãi những cơn mưa yêu thương!
Noi dung: Đọc bài viết của anh, ngước nhìn qua khung cửa sổ, trời lại chuyển mưa, và em hy vọng đây là một cơn mưa chiều tình yêu đẹp của riêng em. Mưa Sài Gòn đỏnh đảnh như cô gái vừa mới biết yêu, thương đó, giận hờn đó, vui đó rồi cũng lại khóc đó. Đọc mà em cảm nhận được hạnh phúc rạng ngời qua mỗi con chữ yêu thương mà anh viết. Những cơn mưa Sài Gòn vố lãng mạn trở nên lung linh, đầm ấm và đáng yêu hơn. Ngày nhỏ em cũng đã rất thích nhìn trời mưa, nhất là vào những buổi chiều, khi ánh dương vừa tắt, lớn lên một chút, mỗi khi mưa về, những cơn mưa chiều cho em thấy thương những người dân lầm lũi bươn trải kiếm sống hơn, mặc dù cuộc sống của em không quá dư thừa, nhưng em hiểu nỗi nhọc nhằn của họ và thầm mong mưa mau mau tạnh... Rồi em bắt đầu biết yêu, những cơn mưa kéo dài sự chờ đợi cho những cuộc hẹn hò. Có những lúc thật nên thơ khi hai đứa đèo nhau trên chiếc e đạp cũ đi giữa những hạt mưa nhẹ bay vừa đủ ướt mái đầu, về nhà bị cảm lạnh, mẹ la quá chừng. Nhưng nhờ nó mà em nhận được sự quan tâm chân thành của người ấy...Đó là những mưa thơ mộng tuyệt vời của mối tình đầu của em... Anh đưa em về trong buổi chiều mưa bay lất phất Mưa ướt vai mình... nhưng sao quá là yêu! Một bài viết thật đầm ấm hạnh phúc. Đọc mà em cảm nhận được để có hạnh phúc ta phải nâng niu, trân trọng và gìn giữ nó. Số phận như gắn những cơn mưa và trong những bước chân của anh trên đường đời. Từ cơn mưa đầu tiên tạo nên tình yêu của anh cũng rất lãng mạn, đến những cơn mưa biến cố trong đời. Nếu không có bản lĩnh chắc có lẻ mình sẽ khó vượt qua phải không anh? Cuộc sống có nhiều điều để suy nghĩ, cuộc sống gia đình càng phải nghĩ về nhau nhiều hơn. Em rất thích tích cách của người phụ nữ trong entry. Dịu dàng, đầm thắm và biết chia sẻ khi gia đình khó khăn. Ý nhị khi cần góp ý về một vấn đề nào đó. Bao giờ "thuận vợ thuận chồng thì tát biển đông cũng cạn". Mong và cầu chúc anh mãi có như cơn mưa tình yêu tuyệt đẹp! Cầu mong cuộc đời luôn có những cơn mưa yêu thương hạnh phúc.

Thanks anh và BlogViet về bài viết này.

Ho ten: Nguyển Nguyên Anh
Dia chi: HCM
Email: ngayngaykhonganh@yahoo.com
Tieu de: Buồn vui lẫn lộn
Noi dung: Em đọc bài viết này của anh mà vui buồn lẫn lộn. Vui và mừng vì thấy một người anh, một người bạn em chưa từng diện kiến có được niềm hạnh phúc. Có thể đó là hạnh phúc bình dị đơn giản với một người, nhưng em tin rằng đối với anh trai là cả một nỗ lực không ngừng. Bài viết anh viết như một cuốn phim đời đi qua nhiều giai đọan, mỗi đọan đời là những CƠN MƯA ĐỊNH MỆNH theo cùng. Em thích cái lãng mạn của cơn mưa tình yêu ngày mới quen nhau, hai hình ảnh đối nghịch nhau, đến với nhau thật nhẹ nhàng. Em cảm động thật sự trước cơn mưa biến Sài Gòn thành dòng sông. Nhờ thế mà nó chở được yêu thương của một tình yêu chia sẻ thật sự...Cơn mưa biển thật tuyệt đẹp. Mừng và chúc phúc cho anh trai! Đối với em, những cơn mưa thật sự là những vui buồn, nhưng buồn thì nhiều hơn khi mối tình đầu của em lại chia xa trong một đêm mưa trắng xóa cả khắp ngã đường. Cho đến giờ này em cứ tự hỏi mình sao có thể vượt qua được nhũng đau buồn vào đêm mưa đó. Một mình em chạy băng trong mưa, mặc cho gió, mặc cho nước quất vào da thịt, em đi như vô hồn và lê bước ngã gục nơi sân nhà... Sau đó một thời gian dài thât dài, những cơn mưa lớn thật sự lại ám ảnh em...mỗi lần nhìn mưa là em nhớ một người đã ra khỏi cuộc đời em. Buồn!

Em thật sự cám ơn ngôi nhà BlogViet đã tạo cho em được chia sẻ những buồn vui nơi đây!

Ho ten: Thuý Quỳnh
Dia chi: Hà Nội
Email: thu_quynh57@yahoo.com
Tieu de: Nhớ mãi kỷ niệm xưa ( Mưa tháng năm và tình yêu nỗi nhớ )
Noi dung: Chào anh trai TRẦN CƯỜNG ! Thật lòng em đọc Bài Viết này của anh mà mún rụng tim ra ngoài luôn quá anh ạ !. Từng câu , từng chữ nó cứ như ngấm vào máu thịt em vậy ! Nói về mưa và em lại nhớ những lần mưa của ngày xưa xa vắng ...thế rồi mưa và thế rồi đêm, mưa không chỉ bên thềm tí tách, đêm không chỉ giá lạnh ướt mềm, và thế rồi mưa và thế rồi đêm.. Ai chẳng có những cơn mưa từ 1 nơi xa vời vợi nào đó trong ký ức fải không anh ? đôi khi nó lại chợt ùa về khiến cho lòng em lạnh giá cô đơn...Mưa.. Ngày xưa ấy ngày 2 đứa chia tay cũng là 1 ngày mưa, những giọt mưa rơi ướt lạnh con đường về và em biết giờ đây sẽ chỉ còn mình em với em và con đường... ngày mưa là ngày thật buồn, bỗng nhớ ngày xưa mỗi buổi mưa về lũ trẻ con ở khu phố nhỏ lại rủ nhau đầu trần chân đất trốn nhà đi tắm mưa, đuổi nhau dọc hè phố,........Tuổi thơ êm đềm nào ai biết mưa có khi sẽ là những giọt nước mắt ,nước.... ngày ấy , ngày mà nguời ta ra đi xa em , trời mưa tầm tã 2 đứa nhìn nhau mà không nói nổi 1 câu......lặng lẽ nhìn nhau bờ môi ướt mi cay ,rồi nguời quay mặt lạnh lùng, chiếc Derem cũng lạnh lùng lăn bánh xa dần , xa dần.....chỉ có con đường vẫn dài ,dài vô tận và những bước chân em về với cơn mưa....... Hà Nội với em là những ngày thật buồn,hn không đẹp như người ta vẫn nói, không như những câu thơ em đã đọc trong những trang sách ngày cũ......cuộc sống đổi thay, có ai hay con người cũng đổi thay....cuộc sống với những bộn bề lo lắng, vội vàng với dòng cuốn của cuộc đời khiến con nguời ta , anh , em và mọi nguời sống thực tế hơn , và sẽ ít ai còn mơ mộng những chuyện xa xôi...... Đêm đêm nhìn lặng tiếng mưa rơi , mưa ôi gió mưa buồn như cơn bão lòng em vậy Tình nồng tình mau ***ng phai, tình buồn tình mang đắng cay. cô đơn cuộc đời ngồi bên song cửa trông bóng ai mà nhớ người......Đêm nay mưa lại rơi và em lại nhớ ... Tẩt cả với em bây giờ chỉ còn là quá khứ, một quá khứ không huy hoàng nhưng cũng đủ khiến người ta thèm khát khi nhớ về nó. Một quá khứ đậm những đắng cay, những giọt nước mắt nhưng cũng khiến nguời ta ao ước được quay trở về với nó. Một quá khứ tràn đôi bàn tay những kỷ niệm đầu đời mà cái cảm giác trinh nguyên của nó chẳng có gì thay thế nổi, và tất cả chỉ còn lại cơn mưa mùa hạ, đau đáu một nỗi nhớ và xót xa về hoài niệm xưa.! Đêm nay trên phố mưa buồn / Nhớ lại thuở ấy lệ mi tuôn trào / Tâm tư thầm mộng ước ao / Có chàng bên cạnh biết bao ân tình / Mong sao trời thương chúng mình / Chung vui hạnh phúc như hình với bóng mây / Yêu nhau trong cõi cơn say / Để được chung bước nắm tay hẹn thề. !!!! Anh và chị có những kỷ niệm về mưa thật ngọt ngào và lãng mạng , qua Bài Viết cho em nhìn thấy đc hình ảnh của anh và chị 2 con nguời đảm đang , tháo vát , chị quả là nguời phụ nữ tuyệt vời anh CƯỜNG ạ ! Mãi luôn luôn vui vẻ và hạnh phúc bên chị , bên gđ thân yêu của mình anh trai nhé ! Chúc anh chị mãi luôn có nhau trong những tháng ngày đẹp nhất , ấm nồng nhất , hạnh phúc nhất TRẦN CƯỜNG yêu quý nhé !!

Ho ten: Nguyễn Vũ Tuấn
Dia chi: TP/ HCM
Email: vutuan.nguyen@yahoo.com
Tieu de: Những cơn mưa đời!
Noi dung: Chào bạn TranCuong! Thú vị thật khi gặp lại tác giả "Những sân ga cuộc đời" một bài viết mà rất nhiều trang báo mạng cũng như diễn đàn đăng lại qua bài viết ngày hôm nay. Một bài viết thật bình dị, nhưng không kém phần sâu sắc. Nó thể hiện sự trải nghiệm của "những cơn mưa" đời mà tác giả đi qua. Tối rất thích cách bạn đặt vấn đề, cách bạn dẫn dắt người đọc đi từ quá khứ đến hiện tại. Đọc, chi tiết mà tôi thật sự thú vị nhất là "dòng sông phố" - hình ảnh của SG khi ngập tràn trông cơn muưa lớn. Đó là một thực tế. Tuy nhiên bạn đã lồng vào đó một bức tranh lãng mạn, đầy ước mơ và nghĩa vợ chồng "Em nép vào lưng anh thì thầm... Cố lên anh nhé, rồi cuộc sống hai đứa mình sẽ tốt hơn. Anh có biết nếu có nhiều tiền, việc đầu tiên em làm là gì không? Mua cho anh một chiếc xe mới để chúng mình không còn vất vả dưới mưa như thế này. Những giấc mơ thật bình dị đến từ những cơn mưa yêu thương, đầy kỷ niệm phải không em?". Cuộc sống gia đình thật đáng quý khi mỗi người trong gia đình biết yêu thương trân trọng cùng nhau vượt qua khó khăn. Người phụ nữ ngồi sau chiếc xe cà tàng của bạn năm nào quả là một người phụ nữ mà bao thiếu nữ trẻ cần học....

Một bài viết sâu sắc. Đọc như thấy mát mẽ giữa những ngày hè oi bức! Qua bài viêt này, tôi thấy sự chọn lựa tác giả TranCuong xuất hiện trên chuyên trang là hòan tòan chính xác (kg phải bài viết nào/ tác giả nào trên BlogViet đều được yêu thích). Xin cám ơn BlogViet!

Ho ten: Vũ Hòang Oanh
Dia chi: Tp Mỹ Tho
Email: hoangoanhvu@yahoo.com
Tieu de: Mơ ước!
Noi dung: Quả thật là những cơn mưa tình yêu bình dị của đời thường nhưng thật là ngọt ngào và hạnh phúc. Càng đọc tôi càng thấy cuộc sống gia đình sao thật đáng yêu làm sao. Khó khăn đó, vất vả đó, nhọc nhằn đó nhưng nếu được cả hai chung sức thì tổ ấm nhỏ bé ngày càng thêm rực rỡ của những sắc màu hạnh phúc. Tôi thật sự thích cơn mưa chiều lãng mạn trên biển khi hai người bỏ lại sau lưng những trăn trở của cuộc đời để tìm về những ngày xưa yêu dấu. Quả thật sự cần thiết để căn bằng cuộc sống hiện đại bây giờ. Những khó khăn, những điều không hay có thể thả xuống biển để sóng cuốn đi xa...Rất lãng mạn, nhưng rất đời thực... Tôi thì chỉ có những cơn mưa buồn thôi, lầm lũi làm việc nuôi em, nuôi gia đình. Nhiều khi nhìn lại, thèm lắm những cơn mưa hạnh phút, giá như được cùng một ai đó dìu nhau trong cơn mưa nhẹ, giá như được chờ ai trong cơn mưa nặng hạt, giá như được nhớ ai... Cám ơn tác giả về một bức tranh thật đẹp trong mưa. Riêng tôi, đọc và thật sự hy vọng những cơn mưa đẹp sẽ đến trong đời dù muộn!

Ho ten: Lâm Văn Tứ
Dia chi: NB
Email: lamvantu57@yahoo.com
Tieu de: Những cơn mưa làm ta quay về
Noi dung: Đọc tòan bài viết tôi thấy tóat lên sự nồng nàn yêu thương của hai vợ chồng, cho dù qua thời gian, cho dù ở không gian nào, hay ở trong hòan cảnh nào. Đó là điều đáng quý và đáng trân trọng, vì cuộc sống càng đầy đủ con người ta dễ thay đổi. Rất nhiều cảm xúc khi tôi đọc bài viết này, nhưng tôi thích nhất cách tác giả phân tích hai mặt của việc kiếm tiền, và biết quay lại nhìn về gia đình mà không bị cơn lốc tiền làm mình quên đi những trách nhiệm khác. Phải chăng trong cuộc đời mỗi người, một lúc nào đó ai cũng có một thời gian sống thực dụng? Quan trọng là mình biết điều chỉnh kịp thời mà thôi. Hình ảnh người phụ nữ trong bài viết này quả là "lý tưởng" cho một người mẹ, người vợ, người tình. Tôi tin thật rằng nếu gia đình có được người phụ nữ như thế thì đâu cần tìm tới thiên đường làm gì. Thiên đường chính ở trong mái ấm gia đình!

Ho ten: Hotpepper
Dia chi: cau giay, hn
Email: camtuktnn@yahoo.com
Tieu de: Tình yêu vô bờ
Noi dung: Cảm ơn tác giả rất nhiều. Bài viết của tác giả khiến tui thấy thật sự xúc động, nó như là tấm lòng của "my love" vậy. Chân thành, sâu sắc, ý nghĩa và tràn ngập tình yêu thương đối với một nửa đích thực của mình. Đôi khi chúng ta thầm cảm ơn cuộc đời đã cho mình gặp được "nguồn cảm hứng" bất tận đó. Chúc các bạn mãi mãi hạnh phúc và thành đạt.

Ho ten: Giấu tên
Noi dung: Một cảm xúc thật là lạ đã đi qua trong tôi khi đọc được những gì mà anh đã up lên mạng. Tôi chưa có người yêu nên tôi không thể nói gì hơn nhưng những dòng blog trên tôi có thể nhận ra rằng anh đã có những khoảng khắc tuyệt vời nhất của con người. Rồi mai đây khi con anh lớn chắc hẳn nó sẽ rất tự hào về anh một con người biết vươn lên số phận và một tình yêu mãnh liệt. Chúc anh mãi hạnh phúc.

Ho ten: White Rose
Dia chi: HCMC
Email: white_rose8176@yahoo.com
Tieu de: Vẫn thế
Noi dung: Anh TranCuong vẫn thế, vẫn là một "gã khùng" với những tâm tư và sâu nặng. Ai đó đã nói rằng tình yêu là có một người để ta yêu thương và một người yêu thương ta; là một công việc yêu thích; là một điều gì đó để hi vọng và sẻ chia...

Ho ten: Thúy Nhi
Dia chi: TPHCM
Email: vttn611@yahoo.com
Tieu de: Mưa_đến và đi như định mệnh!!!
Noi dung: Chào anh trai Trần Cường! Mưa lúc nào cũng gắn với rất nhiều những kỷ niệm, cả vui cả buồn, tùy thuộc vào tâm trạng của mỗi người chúng ta cảm nhận nó thế nào phải không anh trai! Cũng như câu "người buồn cảnh có vui đâu bao giờ"...rất đúng anh ạh! “Anh thích sự nhẹ nhàng của sự bắt đầu những cơn mưa, nó giúp người ta khơi mào được những ưu tư đang âm ỉ trong lòng bấy lâu. Anh cũng thích sự dữ dội đến tận cao trào của những cơn mưa đầu hạ. Nó cuốn trôi đi tất cả những ray rứt, buồn phiền trong tâm hồn mình…” rất hay!!! Mưa_là hình ảnh nước mắt của người phụ nữ, phải không anh, em nghĩ vậy! nói đến mưa ít ai có thể hình dung nó là giọt nước mắt, bởi lẽ nước mắt có thể rơi khi ta buồn, nhưng cũng có những giọt nước mắt cho sự vui sướng... Cũng như mưa_ta sẽ vui hơn theo như anh nói, nếu những giọt mưa ấy "nó cuốn trôi đi tất cả những ray rứt, buồn phiền trong tâm hồn mình" nó rơi vào những thời khắc làm ấm lòng ta, còn ngược lại nó sẽ khiến cho ta "đóng băng" người anh ạh, nếu không muốn nói là buốtttt!!! Cảm nhận về mưa của pé chỉ đến thế! Và hình ảnh của mưa cũng đưa pé về với không ít hoài niệm... Hoài niệm về một thời còn bé tí, VUI bởi long nhong tắm mưa cùng lũ bạn thời đống khố... Đến khi lớn lên một tẹo nữa, là thời của những ngày phải lặn lội mưa gió để đến trường, những ngày của mùa mưa năm ấy thật đẹp a trai ạh, ĐẸP bởi thời còn tung tăng với tà áo trắng phất phơ trong gió đôi khi đẫm ướt vì những trận mưa lớn khủng khiếp trên chiếc xe đạp lộc cộc cuốc về, mưa_lạnh đấy nhưng nó lại rất ấm lòng a ạh, ẤM bởi trên đoạn đường dài dẳng ấy luôn có một bóng người song hành cùng pé... Rồi khi tốt nghiệp, mùa hè_mùa của những ngày mưa, trong lòng e gái lại lân lân một cảm giác khó tả, bùi ngùi, mộng mị... Mộng trong mưa, những giọt mưa ấy gợi lên e một luồng suy nghĩ, kèm trong đó một hơi ấm còn lưu lại của một thời cấp sách đến trường... Đối với em, mưa mang nhiều nỗi niềm hạnh phúc hơn là lạnh buốt! Cho đến thời điểm này, thật sự bé chưa trải qua một khoảnh khắc của tình yêu như anh đã từng trải qua, nếu có chăng đó cũng chỉ là khoảnh khắc yêu chớm hé nở rồi mau chóng lụi tàn của một thời sinh viên thôi anh ạh, nó không lung linh và mang màu sắc ý nghĩa như cuộc tình của anh trai và chị!!! Ý nghĩa lắm khi cùng nhau trải qua những thử thách của cuộc sống, rồi đến với nhau như định mệnh! Cũng như mưa_nó luôn đến và đi như định mệnh đấy anh trai có thấy vậy không? Mỗi lần đến sẽ gieo hơi ấm vào một cuộc tình và khi đi sẽ mang cuộc tình ấy vào kỷ niệm... Kỷ niệm của một đời đong đầy yêu thương và hạnh phúc, anh và chị đã có với nhau rất nhiều kỷ niệm sâu sắc trong đời, nó đã làm nên một bản giao hưởng tình ca như anh đã viết, anh và chị thật sự xứng đáng được hưởng niềm hạnh phúc lớn lao này vì cả hai đều đã sống tốt, sống đẹp dưới những cơn mưa lung linh, huyền ảo!!! Chúc anh và chị thật nhiều sức khỏe, thành công hơn và mãi mãi hạnh phúc như thế này anh trai nhé! Mưa!!! / Với em, chưa là định mệnh / Chỉ là một thoáng thương xưa / Cuốn trôi đi miền ký ức / Hoài niệm một thời dấu yêu / Mưa!!! / Trong anh, đã đi vào sâu thẳm / Trở thành một bản tình ca / Ngân nga đường chuyền định mệnh / Đong đầy kỷ niệm yêu thương!!!

Ho ten: Võ Văn Minh
Dia chi: Bình Định
Email: vanminh209@yahoo.com
Tieu de: Khi cơn mưa đến
Noi dung: Thật sự em rất cảm ơn Trần Cường đã mang 1 tình yêu thấm nhuần trong cơn mưa.Có ngưới cho rằng những cơn mưa như những cô gái đỏng đảnh nơi đất Sài thành.Cơn mưa đầu mùa cũng làm cho em nhớ lại những ngày có mặt ở SG.Đôi khi chúng ta thầm cảm ơn cuộc đời đã cho mình gặp được "nguồn cảm hứng" bất tận đó. Chúc các bạn mãi mãi hạnh phúc và thành đạt...Hãy giang rộng vòng tay chào đón nhữn cơn mưa mang nhìu màu sắc tình yeu nhé anh!
 

Ho ten: Hoa Sương Rồng
Dia chi: Sài Gòn
Email: yenvu83@gmail.com
Tieu de: Bàn Tay Người Vợ!
Noi dung: Ông Bà ta từng nói "phía sau sự thành công của người Đàn Ông là người Vợ". Em dành câu này đến anh với tất cả suy nghĩ về Chị. Chị tuyệt vời lắm! Chỉ trong 1 dịp tình cơ của cơn mưa tháng năm đã đưa duyên anh Chị gắn lièn với nhau. Nhưng thật rất tuyệt vời khi cả anh và chị đều rất nghị lực và ý chí để vượt qua mọi sóng gió để được cơ nghiệp ngày hôm nay. Người ta bảo, người đàn Ông, cho dù đi bất cứ nơi nào, nhưng nơi bình yên nhất, tổ ấm nhất và cả những bữa ăn ngon nhất của họ không đâu hết là mái ấm gia đình, thế nhưng mái ấm gia đình ấy cũng đâu fải ai ai cũng có thể gầy dựng nên được tiếng cười??? Để gầy dựng nên được tiếng Cười trong gia đình lại là 1 vấn để không fải là to tác, mà cũng không fải dễ dàng ... Tiếng cười ấy bao giờ cũng được kết hợp bởi Chồng và Vợ. Người ta còn bảo, phận con Gái 12 bến nước, biết bến nào trong ... biết nơi nào đục? Chỉ cần 2 Vợ Chồng có tình yêu với nhau thì thời gian trôi qua, cho dù có những đắn cay, hay bao lầm lỗi thì cái lòng "vị tha" của mình yêu ấy sẽ bỏ qua tất cả mọi những phiềm muôn của cả 2 bên. Và chính những thời gian, chính những gì còn đọng lại trong thời gian ấy người đời thường bảo là "cái nghĩa". Sr tuy nói vấn đề hơi xa 1 chút, xa với cơn mưa nỗi nhớ Vợ của anh ... Nhưng đọc bài nay, Sr chỉ cảm nhận điều sâu sắc nhất, lắng đọng nhất trong tâm hồn của Sr là hình ảnh người Vợ hiền của anh. Chị ấy quả thật đảm đang, Chị ấy đã fải lao động rất nhềiu, đã "cho" quá nhiều với tổ ấm nhỏ của mình, nên "cái Chị ấy đang đón nhận" ở nơi anh thật rất xứng đáng! Chị ấy cũng sẽ là tấm gương để em noi theo trong cuộc đời mai sau. Chị ấy đã xứng đáng với câu nói "tình cảm xuất phát từ con tim thì ắt nó cũng đến từ con tim của ai kia". Cầu chúc anh Chị mãi mãi hạnh phúc trong ngôi nhà Bé nhỏ đầy áp tiếng cười, luôn hòa chung tiếng cười, những chia sẽ của không khí ấm áp trong bữa ăn gia đình. Anh có 1 người Vợ tuyệt vời như thế, chắc chắn sau này con anh sẽ nên người, sẽ biết sống thế nào cho lẽ fải ... bởi từ 1 đứa trẻ cho tới khi thành người thì người con bao giờ cũng tiếp xúc sâu sắc nhất là người Mẹ. Người con bao giờ cũng ảnh hưởng nhiều nhất là ở người Mẹ. Người Mẹ sống phúc hậu, thì cái phước đức ấy, không ai khác là những đứa con hưởng thụ. Em cảm kích vợ của anh nhiều lắm! Chị ấy rất xứng đáng để nhận từ anh những tình cảm và vòng tay ngọt ngào như thế!

Ho ten: NKKhoa
Dia chi: VN
Email: khoakhoan@yahoo.com
Tieu de: Nhìn lại
Noi dung: Cuộc sống tôi cứ nghĩ là người đàn ông trong gia đình thì chỉ cần kiếm tiền là đủ. Tuy nhiên khi đọc bài viết này tôi lại có cảm nhận khác đi suy nghĩ trước đây của mình. Tôi tìm thấy được sự lãng mạn, bay bỗng của cuộc sống vợ chồng, nhưng không xa rời thực tế. Những yêu thương và quan tâm, chia sẻ lẫn nhau trong mọi hòan cảnh là sợi dây kết nối thật chặt hai người lại với nhau. Cảm giác yêu thương, nhẹ nhàng cứ xâm lấn suy nghĩ của tôi khi nhìn lại gia đình mình. Cám ơn những cơn mưa đi qua cuộc đời của bài viết làm cho tôi thấy được giá trị của cuộc sống nằm ở chỗ hai vợ chồng cùng chung tay xây đắp. Cho dù đó là thời gian khó, cho dù đó là khỏang thời gian đầy đủ vật chất đi nữa thì những yêu thương thật sự vẫn giữ nguyên giá trị của nó!

,
Gửi cho bạn bè In tin này
Ý kiến của bạn
Ý kiến bạn đọc
,
,
,
,