Nhật kí những ngày lang thang
Ngày.. tháng.. năm...
Hôm nay trời nắng, nắng khô khốc, cái con bé là em hùng hục phóng xe trên đường nhựa bốc hơi với ý nghĩ rằng mình phải cố gắng lên, không phải cố gắng vì điều gì to tát cả, chỉ là để thấy mình thực sự bận rộn, mình muốn kiếm ra thật nhiều tiền. Cũng không còn cái sự lãng mạn ngọt ngào trong em giống như mỗi khi viết lại dùng đến nó vậy. Ba lô nặng trịch đằng sau, chả hiểu đựng những gì nữa, nhưng phải như thế để thấy rằng ta cần phải có trách nhiệm đối với nhiều thứ trên cuộc đời này lắm. Hết một ngày nắng mà vẫn chưa đâu vào đâu, mai sẽ lại tiếp tục, cơ hội luôn luôn còn, chưa bao giờ là chấm hết cả, chỉ có điều là phải luôn luôn cố gắng thôi. Về nhà, nằm vật ra giường, cảm nhận được sự mệt mỏi trong cả suy nghĩ, dường như mọi thứ đang ngày trở nên hỗn loạn hơn.
Hình ảnh: Deviantart |
Ngày.. tháng... năm...
Dự báo thời tiết nói ngày mai sẽ mưa. Sẽ là 1 ngày mưa để ngồi nhà nhìn ngó lung tung, lo lắng cho những ngày sắp tới với tâm trạng mệt mỏi đến cực độ, giờ thì em hiểu vì sao mọi người trầm cảm. Trước kia khi nhìn mưa em thường mong ngóng điều gì đó, cũng chẳng biết là gì, chỉ nhớ cái cảm giác chờ đợi vẫn luôn luôn ám ảnh trong em. Không còn mùa thu, không còn chờ đợi, không còn anh, không còn những ngày mưa lãng mạn. Còn lại đó là đường ngập, là em mím môi giữ ga và đạp phanh, cố gắng để xe không chết máy, còn lại đó là những khối nước tạt lên người, còn lại đó là mắt kính cay xè, còn lại đó là con bé cố gắng mạnh mẽ trong cái áo mưa to mà chả hiểu sao vẫn ướt. Cái chớp mắt nhẹ nhàng cho những cơn mưa ngày xưa ùa về, ùa về như níu giữ lại tất cả và cũng xua đi không để lại dấu vết. Em như mập mờ biết rằng cuộc sống này từ nay sẽ là chính bản thân em phải gồng lên với nó, không còn những động viên, không còn những nhẹ nhàng, không còn những điều dường như là động lực giúp em trở thành mạnh mẽ, tất cả đã xa, lùi dần trong quá khứ, còn lại em cho hiện tại xô bồ. Mưa như trút nước, như trút đi bao nặng nề ẩn náu, như đòi lại sự bình an cho những ngày nắng hạn. Thế nhưng, khi tất cả đã ra đi sẽ lại trở về sự khô héo đến rạn nứt trên bầu trời.
Ngày .... tháng ... năm....
Hết mưa rồi, cầu vồng ẩn hiện đâu đó, ngày hôm sau sẽ là ngày nắng hạn hay là trời râm? Em cũng chẳng để ý nữa, khi mà cuộc sống có quá nhiều điều khiến ta bận tâm thì những thứ ngay bên cạnh lại trở thành xa tít. Không nắng, không mưa, không suy nghĩ, nhưng vẫn nặng nề đâu đó là những lo toan cho cuộc sống. Em không còn bé nhỏ, không còn đi học nữa mà tự cho mình cái quyền lợi được bố mẹ bảo bọc. Đã bước vào cuộc sống, bước vào những bon chen mưu tính, tức là phải có trách nhiệm với chính mình, thế thôi.
Ngày .... tháng... năm....
Chẳng biết là mình đã bao nhiêu lần thất bại, cứ thế tiếp tục tiến bước, em cũng không mong một điều may mắn kỳ diệu nào đó, chỉ biết nỗ lực hết mình, chỉ thế thôi. Mong cho cuộc sống bình yên, và mong cho ai đó luôn luôn thấy nhẹ nhàng dù đang đứng trước khó khăn.
Hình ảnh: Deviantart |
Ngày... tháng... năm…
Cứ nối tiếp nhau đi, miệt mài, miệt mài như chặng đường thời gian đã qua, như những chiến tích để lại sau mỗi cơn mưa rào mùa hạ, như những ngày nắng đến rạn nứt lòng đường cho những tháng năm qua. Em mong, vẫn mong một điều nhỏ nhoi mà dai dẳng rằng ngày nào đó mưa và nắng cùng chung khoảnh khắc.
Cảm ơn người cho những sáng ban mai,
để ta thấy mình còn yêu người lắm.
Ngày ... tháng... năm...
Tặng ai đó vu vơ không dám nói,
để ta chờ cho ngày tháng dần qua.
Những điều này sẽ chẳng bao giờ đến được với ai đó, chỉ thấy dường như đã nhẹ lòng đi chút ít, và ngày mai sẽ lại bắt đầu...
Gửi từ Vu Phuong Mai – chuatuyet_83
- Ý kiến cả bạn về bài viết mời bạn gửi theo mẫu sau hoặc email về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn
Ho ten: Thuỷ Nguyên
Dia chi: Hải Phòng
Email: huyentrang2883@yahoo.com
Noi dung: Bài viết của bạn rất tình cảm và chân thật. Tôi rất thích cách dùng từ của bạn "Mong cho cuộc sống bình yên, và mong cho ai đó luôn luôn thấy nhẹ nhàng dù đang đứng trước khó khăn". Chia sẻ những tâm sự với bạn và mong rằng bạn cũng sẽ có đượ bình yên khi đứng trước những cơn mưa mùa hạ như thế!
Ho ten: Mai Hoa
Dia chi: Sài Gòn
Noi dung: Bữa tiệc nào mà chả có lúc tan nhưng mà sao lại buồn đến thế. Tiệc tan ai về nhà nấy nhưng tình tan thì một nữa sẽ bước đi như thế nào. Cuộc sống có người yêu thương che chở, cuộc sống được yêu chiều nay cũng không còn nữa. Ôi thèm lắm cái cảm giác được nũng nịu để rồi được nghe những lời yêu thương. Nhớ anh nhiều, hạnh phúc khi bên anh… Thực tại thật phũ phàng, sống trong kỷ niệm thật là đẹp… “Tôi yêu anh đến nay chừng có thể Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai Tôi yêu anh âm thầm trong hi vọng Lúc rụt rè lúc đằm thắm thiết tha Tôi yêu anh…………” Cuộc sống nó không hoàn hảo như mình nghĩ nên khi gặp khó khăn thì hãy cố gắng gượng dậy. Nhất định rồi hạnh phúc đáng được nhận sẽ đến với người biết chờ đợi trong hi vọng…cho tương lai.
Ho ten: Anh Trọng
Dia chi: Sài Gòn
Noi dung: Mình cũng đang ở trong 1 hoàn cảnh như thế. Mình nhớ đã từng nghe ai đó nói: Ta biết rằng cố quên là sẽ nhớ Nên dặn lòng cố nhớ để mà quên Cuộc sống này vẫn còn nhiều điều bạn ah. Nếu bạn hiểu rằng khi những chia sẻ nhỏ nhoi sẽ đem đến cho ta những niềm vui lớn, những thanh thản trong tâm hồn. Hãy luôn mở rộng vòng tay với mọi người rồi bạn sẽ thấy vòng tay của mọi người luôn luôn chờ bạn.
Ho ten: Hà phương
Dia chi: HN
Noi dung: Bài viết của bạn rất hay và cảm động.Tôi cảm thấy đã tìm được mình trong những trang nhật ký ấy.Lang thang,lang thang...1 minh trên những con đường quen thuộc,những góc phố rêu phong...Chợt những cảm xúc của quá khứ hòa lẫn với hiện tại,khiến người ta ưu tư và sồng trầm đi 1 lúc.Vô tình nhớ một người nào đó,1 cơn mưa,một tia nắng hay chẳng là gì cả: Trời không nổi gió Vì sao tôi buồn người yêu không có Sao tôi nhớ thương... Lang thang...lang thang
Ho ten: Myzung
Dia chi: Ha noi
Email: girlsadly@yahoo.com
Noi dung: uhm, cuoc song la mot chuoi ngay co gang ma ban...moi lan that bai la mot lan gong minh de vuot qua va buoc toi. Toi cung the, that bai nhieu nhung xet cho cung no lam cho minh thay manh me hon, thay y nghia hon khi minh vuot qua no
Ho ten: Hướng Dương
Dia chi: Bảo Lộc-Lâm Đồng
Email: HuongDuong_0304@yahoo.com
Noi dung: Tôi đã trải qua cuộc sống giống bạn lắm lắm, chỉ mong mình thật sự bận rộn và mong mình kiếm thật nhiều tiền để thấy mình ko có thời gian để nhớ những điều mình ko muốn nhớ , cuộc sống là áp lực nếu tâm trạng của bạn kô vui thì sự nhàn rỗi thảnh thơi là một điều khủng khiếp.Hãy tập trung vao công việc và tìm những người bạn để tâm sự bạn nhé, rồi dần dần mọi việc sẽ tốt đẹp cả thôi, tôi tin là như thế đấy bạn.
Ho ten: bé Bơ
Dia chi: Đà Nẵng
Email: colentoioi_2005@yahoo.com
Noi dung: những trag nhật ký đi cùng cuộc đời.... Tôi nhận ra mình trong entry of bạn. Rất thật!