,
221
7322
Kết nối bạn đọc
ketnoi
/blogviet/ketnoi/
1261946
Một lần con trai rơi nước mắt vì mẹ
1
Article
7021
Blog Việt
blogviet
/blogviet/
,

Một lần con trai rơi nước mắt vì mẹ

Cập nhật lúc 10:47, Thứ Sáu, 12/03/2010 (GMT+7)
,

Blog Việt

Con trai quyết định lấy vợ. Anh, chị ở quê xa không vào dự lễ cưới của em ở quê vợ. Quê nghèo, những món nữ trang nho nhỏ chẳng có giá trị vật chất là bao nhiêu, anh chị gửi ba mẹ đem theo tặng em dâu ngày cưới.

Anh cả quyết định vào phút cuối mua vé máy bay, thu xếp công việc bận rộn cuối năm để bay vào Nam cùng em về quê vợ tương lai của nó. Anh bảo "Vì em nó chỉ một mình tha hương lập nghiệp, cưới vợ mà cũng chẳng có anh em đông đủ, nghĩ thấy thương nên bay vào với nó, mặc dù chuyến đi Huế - Sài Gòn - Tiền Giang của anh trai kéo dài vỏn vẹn 24 giờ đồng hồ. Anh trai vào Sài Gòn đúng vào ngày trời mưa. Em trai cố tình chở anh từ sân bay vòng quanh thành phố để giới thiệu cho anh biết chút gì rất xô bồ và hoa lệ của Sài Gòn.

Hai anh - một ở Bình Dương, một từ Huế - và vài người bạn thân về Tiền Giang lúc nửa đêm. Theo giờ giấc của gia đình vợ, chú rể chỉ được phép vào nhà cô dâu đúng 2 giờ sáng. Xe đến nơi sớm hơn 30 phút. Anh trai nói tài xế cho xe chạy qua cầu Mỹ Thuận một lần cho biết vì 35 tuổi mà đây là lần đầu tiên anh được đi xa, muốn tận mắt nhìn thấy chiếc cầu thế kỷ trông thế nào. Em trai thấy thương cho anh lắm.

 


Thương nhất vẫn là mẹ. Gia đình đông con, ba mẹ đã lớn tuổi mà suốt đời chỉ lo cho con, hết đứa này đến đứa khác nên chẳng còn gì cho con trai cưới vợ. Trao lễ cho nhà gái, ngoài những món quà nhỏ anh, chị ở quê gửi nhờ. Mẹ (có lẽ cũng đã thông qua ý của ba) đem chiếc lắc mẹ đeo tay từ thời con trai chưa ra đời tặng luôn cho con dâu. Con trai vô ý không nhận ra. Cũng may con dâu để ý mới biết được.

Vợ nói đó là chiếc lắc của mẹ đang đeo, lần trước về đám hỏi còn thấy, bây giờ thì không, nên cả hai quyết định trả lại cho mẹ. Con trai hỏi có phải chiếc lắc của mẹ không. Mẹ chỉ cười gật đầu. Mẹ nói mẹ tặng con dâu làm kỷ niệm. Không biết trong thâm tâm con dâu nghĩ gì nhưng thật sự con trai thấy xót, xót đến tận cùng. Con trai đã khóc vì thương mẹ, vì tủi cho cái sự thật phũ phàng rằng đến lượt mình ba mẹ không còn gì cho con trai và con dâu. Nhưng tấm lòng là tất cả. Con trai hiểu rằng mình vẫn còn may mắn khi thấy ba mẹ vui vì ít nhiều con trai cũng thành đạt và tự lo được cho mình một đám cưới tươm tất.

Có lẽ ba mẹ cũng không thể nào biết được con trai đã ngoài 30 mới một lần rơi nước mắt vì mẹ. Và con trai tự hứa với bản thân sẽ sống tốt và sẽ thành công hơn nữa.

  • Gửi từ Blog Multiply Tôn Thất Hoà

 

 

Dù bạn đang dùng dịch vụ Blog nào, Blog Việt vẫn là người bạn đồng hành cùng cộng đồng Blogger Việt. Hãy chia sẻ những bài viết và đường link blog hay bạn muốn chia sẻ tới chúng tôi như thường lệ bằng cách gửi theo mẫu sau hoặc gửi email về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn

Chép link sau vào chương trình đọc Feed (RSS) để cập nhật những bài viết mới nhất của Blog Việt ngay tại Blog của bạn: feed://vietnamnet.vn/blogviet

a

 

,
Gửi cho bạn bè In tin này
Ý kiến của bạn
Ý kiến bạn đọc
,
,
,
,