Bạn không còn là của riêng tôi nữa
(Truyện Online) - Mỗi khi cô đơn là mỗi lần tôi lại nghĩ đến bạn. Tối nay, khi ngồi đọc lại những dòng tâm sự của mọi người, tôi đã cố tìm bóng dáng bạn trong đó. Biết đâu, trong những dòng lộn xộn ấy lại chẳng có hình ảnh của bạn, có một chút tình yêu mà bạn đã dành cho tôi. Và rồi tôi lại ngồi đây, miên man viết mà chẳng biết mình viết gì nữa. Cảm xúc nhiều khi đến rất đầy, mà nhiều khi lại chạy đi đâu mất.
Bạn ơi, có lúc nào bạn nhớ tới tôi không, nhớ tới người một thời bạn đã từng yêu say đắm, một thời để khiến tôi cảm động cả một đời cho dù bây giờ tình yêu đó chẳng còn dành cho tôi nữa. Tôi còn nhớ mãi đêm giao thừa năm ấy, bạn đã muốn đi cùng tôi, nhưng không, tôi lại bận đi với một người bạn khác. Biết làm sao được, người ta không thể chọn hai thứ cùng một lúc, có một người phải hy sinh và đó là bạn vì bạn mạnh mẽ hơn, đầy sức chịu đựng hơn. Dẫu sao, bạn vẫn muốn đợi tôi về. Đường đêm giao thừa về nhà tôi hôm đó vắng tanh, tôi đủ nhậy cảm để cảm nhận bạn ở đâu đó dù không muốn. Và kìa, khi tôi đi về cùng một người bạn trai, tôi đã thoáng thấy bóng bạn trong đêm mờ tối, chờ tôi dưới chân cầu thang. Bạn trai tôi phóng nhanh và quá hạnh phúc để nhận thấy bất cứ điều gì. Trước khi chia tay, người ấy kéo tay tôi lại, định ôm tôi vào lòng. Tôi đã giằng ra và chạy đi, đó là lần duy nhất tôi giằng ra khỏi người ấy mà không vì giận dỗi gì, vì tôi thấy bạn đứng ngay kia thôi, chứng kiến hết thảy mọi điều.
Hình ảnh: Tác giả bài viết (st) |
Tôi hiểu bạn đau khổ như thế nào. Chắc hẳn bạn đã hạnh phúc trong nỗi niềm chờ đợi, chắc hẳn bạn đã đứng đó từ rất lâu để mong được thấy tôi về, được đứng trước tôi để trao một chút quà năm mới, một chút quà đặc biệt mà chỉ có bạn có thể giành được cho tôi. Niềm hạnh phúc đó hẳn là rất lớn, vì bạn đứng kia, trong đêm lạnh thế này, trong lúc tất cả mọi người đang bên nhau. Vậy mà bạn có ngờ đâu tôi lại về với một người bạn trai, trong sự thân mật như thế. Chắc hẳn lúc đó bạn phải sụp đổ và đau buồn vô cùng. Còn tôi, tôi đau vì đã làm bạn đau, nhưng chẳng thế nào khác được, tôi phải vờ như không thấy bạn và bỏ chạy lên nhà. Tôi tưởng bạn sẽ phải gục đầu vào đau khổ, vùi đầu vào một quán quên buồn. Giao thừa đang đến ngoài kia, lòng tôi thầm xin lỗi bạn nhiều lắm. Và kìa, có tiếng chuông điện thoại, ai đó gọi điện chúc mừng năm mới đây. Là bạn. Vẫn giọng nói chân thành ngày thường, không lộ một chút buồn đau, bạn chúc tôi một năm mới tốt lành nhất, như thể bạn chưa hề chứng kiến phút giây trước giao thừa kia khi thấy tôi với một người bạn khác.
Hình ảnh: Deviantart |
Bạn cao thượng đến thế ư? Có phải thế không mà mười năm rồi tôi không quên được bạn dù bạn đã quên tôi. Có phải thế không mà bạn là người duy nhất còn đọng lại trong tôi sau nhiều tháng năm dài, sau biết bao nhiêu thay đổi. Tôi mơ thấy bạn nhiều đêm, tôi sống không yên trong nỗi nhớ của mình. Giờ đây, vai trò của chúng ta đã được hoán đổi rồi, từ một người từ chối tôi trở thành người bị từ chối, từ một người không thể cho tình yêu, tôi trở thành người khao khát được yêu. Những hành động của bạn đã làm lay động lòng tôi dù thời gian đã trôi qua và bạn không còn là của riêng tôi nữa. Và có phải vì tôi không có bạn mà cả đời này tôi còn trăn trở mãi tới bạn không?
Gửi từ email của Sương Kim – Hà Nội
Chia sẻ của bạn đọc với tác giả bài viết
Cảm xúc về cuộc sống, những điều muốn sẻ chia mời bạn gửi theo mẫu sau hoặc email về địa chỉ blogviet@vasc.com.vn