Bộ phim tư liệu Những con người bình thường
Gaza - Sderot miêu tả cuộc sống ngày thường của hai bờ biên giới trước khi quân
Một nhóm phụ nữ buôn chuyện trong một tiệm làm tóc hiếm khi làm cho bộ phim truyền hình trở nên hấp dẫn, có lẽ, ngoại trừ tiệm làm tóc nằm tại
Trong lúc chờ tóc được sấy khô, một người phụ nữ hỏi: “Các cô còn nhớ Gingi không?”. “Anh ta thường làm việc trên những mái nhà. Vào những đêm thứ sáu, chúng tôi thường nấu món thịt nướng bột mỳ và mời anh ta đến ăn tối. Chúng tôi không cảm thấy sợ hãi gì cả”.
Trên bộ phim tài liệu đa phương tiện truyền thông của Pháp về dải
Bộ phim tài liệu được quay phim bởi hai đội. Một nhóm ở Sderot và một nhóm khác ở
Cuộc tấn công đã làm 1.300 người Palestin chết và dân cư gần vùng Sderot tranh giành nhau tìm nơi trú ẩn trong lòng đất. Nhưng những đề tài trong Gaza-Sderot vẫn còn chưa được biết tới như là một thảm hoạ sắp bùng nổ; người ta chẳng quan tâm gì đến chính trị.
Thay vào đó, người ta chỉ quanh quẩn với cuộc sống nhàm chán của họ: Một gã thanh niên mảnh khảnh không hài lòng với khả năng đấm bốc của anh ta trong một câu lạc bộ thể thao tại Sderot; những người bạn ở Gaza chơi nhạc cạnh đống lửa bập bùng; một nhóm những cô gái Gaza trò chuyện sau một trận đấu bóng chày...
Nhưng bộ phim không đề cập đến những điều sẽ xảy ra trong tương lai. Điều đó tạo nên một luồng gió tươi mới sau những bất đồng xoanh quanh những tin tức từ vùng Trung Đông.
Nhà sản xuất Serge Gordey bên
Bộ phim tài liệu đã được công chiếu tại festival South-by-Southwest ở Austin, Texas, và nó sẽ được công chiếu trên các kênh truyền hình của Israel, Canada, Netherlands và Thụy Điển trong vài tháng tới.
Mặc dù được tài trợ bởi kênh truyền hình Arte của Pháp và Đức, Gaza-Sderot được sản xuất cho Internet, trái ngược với trình tự thông thường, trong đó những bộ phim được chiếu trên tivi trước, sau đó mới được đăng trên mạng.
Trong khi làm phim, cả hai đội đã cho đăng lên những câu chuyện ngày thường kéo dài khoảng 5 phút trên website riêng của họ. Bộ phim tài liệu dài 52 phút được làm lại từ những đoạn phim nhỏ này.
Giống như những cộng đồng dân cư dọc biên giới của Gaza và Israel bị phân ra bởi một bức tường, trang web này bị chia tách ở giữa bằng một dòng kẻ đỏ; mọi người mỗi bên đều không biết gì, và đôi khi cũng chẳng thấy thích quan tâm đến điều gì đang xảy ra ở đầu bên kia.
Nhà sản xuất thừa nhận rằng họ hy vọng những sự kết nối như thế này sẽ khơi lại sự đồng cảm giữa hai kẻ thù. Arik Bernstein, người dẫn đầu đoàn làm phim
Nhưng thiết lập hoà bình lại là một vấn đề khác. Khi những trái bom kia rơi xuống Gaza, nhà sản xuất người Palestine-Yousef Atwa đã viết trên blog rằng: “Rất khó có thể có được hoà bình trở lại,” và để người xem biết rằng một trong những nhân vật chính của Gaza - một người lính cứu hoả tên Abu Khalil - đã đau lòng thế nào khi anh mất đi đồng nghiệp của mình trong chiến tranh.
Mặt khác, nhà sản xuất bên
Cái còn lại là một bộ phim hay và một cách làm phim tư liệu mới về một nơi chúng ta thường nghe tới, nhưng chưa từng biết tới.
· Quỳnh Thi (Theo Times)