Saddam Hussein, hôm 1/7, đã xuất hiện trước toà tại Trại Victory, ngoại ô Baghdad. Dưới đây là những lời đối đáp giữa Saddam và quan toà:
Saddam
: Tôi là Saddam Hussein al-Majid, Tổng thống Cộng hoà Iraq.Quan Toà: Nghề nghiệp? cựu Tổng thống Cộng hoà Iraq?
Saddam: Không, hiện tại, hiện thời. Đó là ước nguyện của nhân dân.
Quan Toà : Lãnh đạo đảng Baath đã bị giải tán, không còn tồn tại. Nguyên Tổng tư lệnh quân đội. Nơi cư trú - Iraq. Tên mẹ là gì?
Saddam: Sobha. Vì thế tôi nói chuyện với ông như một thẩm phán và là một người Iraq. Ông buộc tội tôi là tổng thống nước cộng hoà này liên quan đến Hallabja mà ông có thể đã nghe trên các phương tiện thông tin đại chúng, về vụ tấn công Hallabja dưới chế độ do Saddam Hussein lãnh đạo.
Quan Toà: Tốt, ông nói rằng ông không muốn nói về cái đó trước sự hiện diện của luật sự, nhưng bây giờ ông đang trả lời những câu hỏi.
Saddam: Không, điều này liên quan tới những buộc tội trước đó. Nếu ông muốn lặp lại chúng trước sự hiện diện của luật sư, đồng ý, tôi muốn dừng lại. Nhưng nếu ông muốn tôi ký, sau đó là luật sư, không, tôi sẽ không làm. Do đó, hành động chiếm đóng Kuwait của tôi, tội danh thứ bảy, thật không may nó đến từ một người Iraq, liệu nó có công bằng không?
Quan Toà: Nhưng đây là luật.
Saddam: Luật? Luật gì? Luật đưa Saddam ra xét xử vì người Kuwait nói rằng chúng ta kiếm của mỗi người phụ nữ Iraq làm điếm 10 dinar trên đường phố. Và tôi đã bảo vệ danh dự của Iraq và làm hồi sinh những quyền lịch sử của người Iraq chống lại những con chó đó.
Quan Toà: Không được lăng mạ, đây là phiên toà.
Saddam: Đúng, đây là phiên toà và tôi chịu trách nhiệm về những gì tôi nói.
Quan Toà: Bất kỳ lời nói bất lịch sự nào đều không thể chấp nhận.
Saddam: Như vậy, tội danh thứ bảy chống lại Saddam Hussein là vì ông ta là Tổng thống Iraq và Tổng tư lệnh lực lượng vũ trang? Lực lượng vũ trang tấn công Kuwait, đúng không? Như vậy, liệu có chính đáng không khi tố cáo một quan chức, và quan chức này đang bị buộc tội mà không được hưởng những đảm bảo được quy định trong hiến pháp và pháp luật trong đó có cái mà ông đang căn cứ vào nó để xét xử tôi. Đó là điểm mấu chốt của vấn đề. Buộc tội bởi vì nó đã xảy ra dưới chế độ do Saddam Hussein đứng đầu, song không đưa ra những đảm bảo đối với tổng thống? Liệu đó có thích đáng không?
Quan Toà: Chúng ta đã hoãn nói về điều này. Ông đang trả lời chính thức. Ông có muốn trả lời những cáo buộc trước sự hiện diện của luật sư không? Bởi vì nếu ông đọc báo cáo, nó nói rằng điều đó đã được hoãn lại.
Saddam: Cho phép tôi không ký, trừ khi có sự hiện diện của một luật sư.
Quan Toà: Ông muốn đảm bảo gì?
Saddam: Tôi đang nói về chính tôi.
Quan Toà: Ông đang tìm kiếm sự đảm bảo nào để ông có thể ký? Những cái này chính là những sự bảo đảm đó.
Saddam: Ồ, tôi đang nói về cả một quá trình. Và đây là một phần trong quá trình đó, quá trình tố tụng. Nhưng trong mọi trường hợp, tôi sẽ chỉ ký trước sự hiện diện của luật sư. Và ông là thẩm phán, vậy tại sao lại hành động trái ngược như vậy và theo cách giải quyết mà sau đó ông phải chịu trách nhiệm hoặc phạm sai lầm? Ông có phải là một thẩm phán Iraq không vậy?
Quan Toà: Ồ, ông có quyền ký.
Saddam: Tôi sẽ không ký trừ khi có sự hiện diện của luật sư? Liệu tôi có được phép làm rõ một chuyện không đây?
Quan Toà: Xin mời.
Saddam: Ông cũng phải giới thiệu ông với tôi.
Quan Toà: Ông Saddam, Tôi là thẩm phán điều tra thuộc Toà án trung ương Iraq.
Saddam: Vậy tôi phải hiểu rằng ông là thẩm phán điều tra thuộc Toà án trung ương Iraq? Nghị quyết nào, luật nào cho phép thành lập toà án này? Oh, lực lượng liên quân chắc? Ồ, ông là một người Iraq đại diện cho quân chiếm đóng?
Quan Toà: Không, tôi là một người Iraq đại diện cho Iraq.
Saddam: Nhưng ông là....
Quan Toà: Tôi được bổ nhiệm theo nghị định của tổng thống được ban hành dưới chế độ cũ.
Saddam: Vậy, ông đang tái khẳng định rằng mọi người dân Iraq nên tôn trọng luật pháp Iraq. Do vậy luật ban hành trước kia đại diện cho lòng dân, đúng không?
Quan Toà: Đúng, ơn Chúa.
Saddam: Vậy ông không nên làm theo sự chỉ bảo của lực lượng liên quân.
Quan Toà: Đây là một điểm quan trọng. Tôi là một thẩm phán. Dưới chế độ cũ, tôi tôn trọng các thẩm phán. Tôi đã làm lại và tiếp tục công việc của mình. Ông - cũng như bao công dân khác - ông phải trả lời mọi lời cáo buộc, đó là sự thật. Đây là cáo trạng. Nếu nó có thể được chứng minh, ông sẽ bị kết án. Nếu không, mọi thứ đều tốt đẹp cả. Quá trình tố tụng nhằm mang lại sự thật. Nếu có bằng chứng ông sẽ bị kết án, nếu không ông chẳng bị sao. Hiện, ông đang bị tố cáo trước hệ thống xét xử. Như vậy, theo đó...
Saddam: Vậy, để tôi -Tôi không làm phức tạp hoá vấn đề. Ông có phải là một thẩm phán không? Ông có phải là một thẩm phán không? Và những thẩm phán họ đều đánh giá cao luật. Họ xử theo luật, đúng không? Đối với chúng ta, lẽ phải là di sản của chúng ta trong Kinh Koran, sharia, đúng không?
.....
Quan Toà: Thẩm phán điều tra - nếu có bằng chứng, tôi sẽ đưa lên toà.
Saddam: Để tôi làm rõ một số điều. Ai là bị cáo? Mọi bị cáo khi ra toà, trước đó phải tiến hành điều tra. Đây không phải là toà án, đây là điều tra. Hiện, đây là một cuộc điều tra.
Để tôi làm rõ điểm này. Tôi hy vọng ông vẫn nhớ ông là một thẩm phán được nhân dân trao quyền. Ông truy tố tôi hay không cũng chẳng sao, điều đó không quan trọng. Nhưng điều quan trọng là ông phải nhớ rằng ông là một thẩm phán. Vì vậy đừng có đề cập bất kỳ cái gì liên quan đến lực lượng chiếm đóng. Điều đó không thể được.
Thẩm phán nhân danh nhân dân. Đó mới tốt. Thẩm phán nhân danh nhân dân. Đó mới là cách của người Iraq.
Quan Toà: Ông Saddam, đây là một quá trình điều tra trước.
Saddam: Trên quan điểm luật pháp, ông thông báo rằng tôi có các luật sư, đúng không? Tôi không được gặp luật sư trước khi tôi hiện diện trước ông?
Quan Toà: Nếu ông cho tôi chỉ 10 phút, để tôi hoàn thành những thủ tục này và chuyển sang phần đó. Nếu ông đợi, ông sẽ thấy ông có quyền và những quyền đó được đảm bảo. OK. tiếp tục đi.
Theo luật, ông Saddam, thẩm phán điều tra phải tuyên bố các cáo buộc đối với bị cáo. Và sau đó đọc các quyền của tất cả các tội danh đó theo luật Điều 123, 124 và 125.
Bước đầu tiên là, những điều này, liệu có phải chúng đã được Saddam Hussein phê chuẩn? Đúng, đây là luật được ban hành năm ‘73. Saddam Hussein đại diện cho giới lãnh đạo và phê chuẩn luật đó. Do vậy, ông đang dùng luật được Saddam phê chuẩn để chống lại Saddam.
Saddam: Làm ơn, bộ máy hiến pháp - tôi không phải là luật sư nhưng tôi hiểu - tôi vốn là con người của luật pháp. Liệu có được phép gọi tổng thống được dân bầu và buộc tội ông ta theo luật được ban hành theo ý nguyện của ông ta và ý nguyện của người dân? Có gì nghịch lý không, không?
Quan Toà: Quá trình tố tụng - để tôi làm rõ, trước hết tôi không cố ý chống lại ông, tôi đang điều tra và thẩm vấn ông.
Thứ hai, tổng thống là một nghề, là một vị trí và là người đại diện cho xã hội. Điều đó đúng. Tất nhiên, ông ta là một công dân. Theo quy định của hiến pháp, đối với mọi công dân, nếu ai vi phạm luật đều phải bị luật pháp trừng trị. Luật pháp đó ông hiểu còn hơn cả tôi.
Quan Toà: Do vậy, những tội ác, những cáo buộc, cố ý sử dụng vũ khí hoá học tại Halabjah.
Saddam: Không.
Quan Toà: Thứ hai, cố ý thảm sát nhiều người Iraq năm 1983. Ba, cố ý sát hại nhiều nhà hoạt động chính trị mà không xét xử. Thứ tư, cố ý sát hại nhiều người Iraq theo đạo. Thứ năm, cố ý giết hại nhiều người Iraq tại Anfal mà không đưa ra bằng chứng. Ông có quyền bào chữa và trả lời. Đó là những bảo đảm.
......
Những hình ảnh của Saddam tại toà:
|
||||
(Trần Kiên - Theo MSNBC)