221
443
Văn hoá
vanhoa
/vanhoa/
994292
Thiên thần và Ác quỷ (II)
1
Article
null
Thiên thần và Ác quỷ (II)
,

(VietNamNet) - Sau lưng hắn, cô gái bắt đầu cựa quậy. Tên sát thủ quay lại. Hắn cân nhắc xem có nên để cô gái thức dậy hay không. Nỗi khiếp đảm trong ánh mắt của phụ nữ luôn là liều thuốc kích dục tuyệt vời nhất đối với hắn.

9

Xác chết trên sàn nhà trước mặt Langdon trông thật gớm ghiếc. Leonardo Vetra quá cố đang nằm ngửa, bị lột trần truồng, da xám xịt. Chỗ xương cổ bị gãy thò ra, đầu bị vặn ngược hoàn toàn. Mặt úp xuống sàn nhà, không nhìn thấy được. Người đàn ông này đang nằm trên đống nước tiểu đã đông cứng lại của chính mình, nhúm lông xung quanh bộ phận sinh dục của ông ta lấm tấm sương giá.

Cố kìm để không nôn oẹ, Langdon đưa mắt nhìn lên ngực nạn nhân. Dù Langdon có nhìn kỹ vết thương hình đối xứng trên tờ fax hàng chục lần, thì rõ ràng ở đây vết cháy trên thực tế vẫn tác động mạnh hơn nhiều. Chỗ thịt cháy sần sùi tạo thành... một biểu tượng hoàn chỉnh.

Langdon băn khoăn không hiểu liệu có phải anh lạnh người đi là do điều hòa nhiệt độ hay vì sự ngạc nhiên đến tột cùng trước tầm quan trọng của thứ mà anh được nhìn tận mắt.
 
Tim anh đập thình thịch khi đi vòng quanh xác chết, đọc ngược, đọc xuôi, khẳng định lại tính xác thực của hình đối xứng. Biểu tượng này không thể là giả mạo.

‘Ông Langdon?’

Langdon không nghe thấy gì. Anh đang ở một thế giới khác... thế giới của riêng anh, nơi lịch sử, truyền thuyết và sự thật hòa quyện vào nhau, khiến tim anh tràn ngập cảm xúc. Tất cả như bị cuốn vào một guồng quay.

‘Ông Langdon?’ Kohler nhìn anh thăm dò, đầy vẻ hy vọng.

Langdon không ngẩng lên. Anh đang tập trung cao độ. ‘Ông biết được gì rồi nào?’

‘Điều duy nhất tôi đọc được trên trang web của ông là từ Illuminati có nghĩa là ‘những người khai sáng’. Đây là tên một hội kín cổ xưa gì đó’.

Langdon gật đầu. ‘Ông đã nghe nói đến từ này bao giờ chưa?’

‘Chưa, cho đến khi tôi nhìn thấy nó được khắc trên người ông Vetra’.

‘Vì vậy ông tìm một trang web nói về thứ này?’

‘Đúng’.

‘Và kết quả cho ra hàng trăm tài liệu tham khảo, tôi chắc là như vậy’.

‘Hàng ngàn’, Kohler nói. ‘Trang web của ông chứa những tài liệu tham khảo từ Harvard, Oxford, nhiều nhà xuất bản danh tiếng cũng như danh sách các ấn bản liên quan. Là một nhà khoa học, tôi nhận ra rằng thông tin cũng như nguồn dẫn đều có giá trị. Uy tín của ông có vẻ rất đáng tin cậy’..

Langdon vẫn dán mắt vào xác chết.

Kohler không nói thêm lời nào. Ông ta chỉ nhìn, rõ ràng đang chờ Langdon đưa ra đầu mối cho cảnh tượng trước mắt họ.

Langdon ngước mắt lên, nhìn quanh căn hộ lạnh giá. ‘Có lẽ ta nên thảo luận vấn đề này ở nơi nào ấm hơn?’

‘Phòng này là được rồi’. Kohler dường như quên đi cái lạnh. ‘Chúng ta nói chuyện ở đây’.

Langdon nhíu mày. Lịch sử của hội Illuminati không hề đơn giản. Mình sẽ chết cóng mất nếu giải thích mọi chuyện ở đây. Anh quay lại nhìn dấu sắt nung, lòng trào lên một nỗi sợ hãi khác.

Mặc dù biểu tượng Illuminati là huyền thoại đối với ngành biểu tượng học hiện đại, nhưng chưa một học giả nào thực sự nhìn thấy nó. Các tài liệu cổ xưa gọi biểu tượng này là ambigram, biểu tượng hai chiều đối xứng – ambi có nghĩa là ‘hai’ – nó đọc được theo hai chiều. Và mặc dù ambigram rất phổ biến - dấu thập ngoặc, hình âm dương, ngôi sao của người Do thái, dấu nhân chéo đơn giản – song ý tưởng cho rằng bất cứ chữ nào cũng có thể tạo thành hình biểu tượng hai chiều đối xứng có vẻ bất khả thi. Các nhà biểu tượng học hiện đại đã mất nhiều năm nỗ lực để làm giả chữ ‘Illuminati’ với tỉ lệ cân xứng đến hoàn hảo nhưng đều thất bại. Đa số các học giả cho rằng, sự tồn tại của biểu tượng

này là một huyền thoại.

‘Vậy ai là hội viên của Illuminati?’ Kohler hỏi.

Vâng, Langdon thầm nghĩ, thực sự họ là ai? Anh bắt đầu câu chuyện.

‘Kể từ buổi đầu lịch sử’, Langdon giải thích, ‘Đã tồn tại mối bất đồng sâu sắc giữa khoa học và tôn giáo. Những nhà khoa học nổi bật như Copernicus…’

‘Đã bị giết chết’, Kohler xen ngang. ‘Bị nhà thờ ra lệnh hành hình vì dám cả gan tiết lộ những chân lý khoa học. Tôn giáo luôn khủng bố khoa học’.

‘Đúng. Nhưng vào thế kỷ 16, một nhóm người ở thành Rome đã chiến đấu chống lại nhà thờ. Một vài trong số những người khai sáng giỏi nhất ở Ý – các nhà vật lí, toán học, thiên văn học - bắt đầu nhóm họp một cách bí mật nhằm chia sẻ mối quan tâm của họ đối với những tín điều không chính xác của nhà thờ. Họ sợ rằng sự độc quyền của nhà thờ về ’chân lý’ sẽ đe dọa quá trình khai sáng học thuật trên toàn thế giới. Họ thành lập nhóm cố vấn khoa học đầu tiên trên thế giới, tự gọi bản thân là ‘Những người khai sáng’.

‘Hội Illuminati’.

‘Đúng’ Langdon nói. ‘Những bộ óc vĩ đại nhất ở châu Âu... hiến mình cho cuộc săn tìm chân lý khoa học’.

Kohler im lặng.

‘Đương nhiên, những thành viên của Illuminati bị Giáo hội Cơ đốc săn đuổi một cách tàn bạo. Nhờ có những chiêu thức giữ bí mật tuyệt đối, các nhà khoa học này mới được an toàn. Những lời truyền đạt của các học giả được truyền đi một cách bí mật, và hội Illuminati phát triển tới mức thu nạp được nhiều học giả ở khắp châu Âu. Các nhà khoa học thường xuyên gặp nhau ở một địa điểm cực kỳ bí mật có tên gọi là Nhà thờ Ánh sáng’.

Kohler húng hắng ho, rồi đổi tư thế ngồi.

‘Rất nhiều thành viên của Illuminati’, Langdon tiếp tục, ‘muốn chiến đấu chống lại ách thống trị của nhà thờ bằng vũ lực, nhưng một thành viên được tôn kính nhất của hội đã thuyết phục họ không làm như vậy. Ông ta là một người theo phái ôn hòa và là một trong những nhà khoa học nổi tiếng nhất’.

Langdon chắc Kohler biết cái tên đó. Thậm chí cả những người không thuộc giới khoa học cũng từng nghe nhắc đến nhà thiên văn học có số phận hẩm hiu, người từng bị nhà thờ bắt giữ và suýt bị hành quyết vì dám cho rằng mặt trời, chứ không phải trái đất, là trung tâm của Thái Dương hệ. Mặc dù các số liệu mà ông ta đưa ra không thể chối cãi được, nhà thiên văn học này vẫn bị trừng phạt rất nghiêm khắc vì ám chỉ rằng Chúa đặt loài người ở đâu đó chứ không phải trung tâm của vũ trụ.

‘Tên ông ta là Galileo Galilei’, Langdon nói.

Kohler ngước mắt lên. ‘Galileo?’

‘Đúng, Galileo là người của hội Illuminati. Và cũng là một con chiên Cơ đốc giáo mộ đạo. Ông đã cố gắng làm giảm nhẹ ảnh hưởng của nhà thờ lên khoa học bằng cách tuyên bố khoa học không phủ nhận sự hiện diện của Chúa mà chỉ khẳng định lại những chân lý của Người. Ông viết rằng một lần khi nhìn những hành tinh đang quay qua kính thiên văn, ông nghe thấy giọng nói của Chúa vang lên trong tiếng nhạc của các thiên cầu. Ông nói rằng khoa học và tôn giáo không phải là kẻ thù, mà là đồng minh dùng hai ngôn ngữ khác nhau để kể cùng một câu chuyện, câu chuyện về sự đối xứng và cân bằng... về thiên đường và địa ngục, ngày và đêm, nóng và lạnh, Chúa trời và quỷ Sa tăng. Cả khoa học và tôn giáo đều hãnh diện về sự cân đối của Chúa... cuộc đua bất tận giữa ánh sáng và bóng tối’. Langdon ngừng lại, giậm chân một lúc cho ấm người.

Kohler ngồi im trên chiếc xe lăn, ánh mắt đăm chiêu.

‘Thật không may’, Langdon nói thêm, ‘Sự thống nhất giữa khoa học và tôn giáo là điều nhà thờ không hề mong muốn’.

‘Đương nhiên rồi’, Kohler ngắt lời. ‘Sự thống nhất này sẽ vô hiệu hóa những lời tuyên bố của nhà thờ cho rằng mình là phương thức duy nhất giúp con người hiểu được Chúa. Họ gọi Galileo là kẻ dị giáo, nên đã kết tội và quản thúc ông ta đến hết đời. Tôi biết rất rõ lịch sử khoa học, ông Langdon. Nhưng chuyện này đã xảy ra cách đây hàng thế kỷ rồi. Nó có liên quan gì đến Leonardo Vetra?’

Câu hỏi đáng giá triệu đô. Langdon cắt ngang lời. ‘Việc bắt giữ Galileo đã đẩy Illuminati vào bước ngoặt mới. Họ bắt đầu sơ hở, và nhà thờ phát hiện thêm bốn thành viên khác, tất cả đều bị bắt giữ và điều tra. Nhưng bốn nhà khoa học này không để lộ điều gì... kể cả khi bị tra tấn’.

‘Tra tấn?’

Langdon gật đầu. ‘Họ đều bị khắc trên ngực dấu sắt nung với biểu tượng cây thánh giá khi còn sống’.

Đôi mắt Kohler mở to, ông ta khó nhọc nhìn cơ thể Vetra.

‘Sau đó, các nhà khoa học đều bị giết hại dã man, xác họ bị thả trên đường phố Rome như một lời cảnh báo với những người đang nghĩ đến việc gia nhập Illuminati. Do bị nhà thờ truy lùng, những thành viên còn lại của Illuminati đã bỏ chạy khỏi Ý’.

Langdon ngừng lại để nhấn mạnh những gì sắp nói. Anh nhìn thẳng vào đôi mắt vô hồn của Kohler. ‘Hội Illuminati chuyển sang hoạt động bí mật và bắt tay với những nhóm khác vốn vẫn phải trốn chạy khỏi sự thanh trừng của giáo hội Cơ đốc – hội thần bí, pháp sư, những nhà giả kim thuật, Hồi giáo, Do Thái giáo. Qua nhiều năm tháng, Illuminati bắt đầu kết nạp thêm thành viên mới. Một hội Illuminati mới nổi lên. Hội Illuminati đen tối. Một tổ chức kịch liệt chống lại Thiên Chúa giáo. Hội này ngày càng lớn mạnh, thực hiện các nghi lễ bí ẩn, những bí mật chết người, thề nguyện một ngày nào đó sẽ sống dậy và trả thù nhà thờ Cơ đốc giáo. Hội này mạnh tới mức bị nhà thờ coi là đội quân chống lại giáo hội Thiên Chúa nguy hiểm nhất trên thế giới. Vatican gọi hội huynh đệ này là quỷ Shaitan’.

‘Shaitan?’

‘Một từ của đạo Hồi, nghĩa là ‘kẻ thù’... kẻ thù của Chúa. Nhà thờ lấy tên này từ đạo Hồi vì họ cho rằng đây là thứ ngôn ngữ bẩn thỉu’. Langdon ngập ngừng. ‘Trong tiếng Anh, từ Sa-tăng bắt nguồn từ... Shaitan’.

Vẻ khó chịu hiện lên trên khuôn mặt Kohler.

Giọng Langdon dứt khoát. ‘Ông Kohler, tôi không biết bằng cách nào dấu hiệu này lại xuất hiện trên ngực người đàn ông này... hoặc tại sao... nhưng ông đang được tận mắt nhìn thấy biểu tượng thất truyền của một nghi lễ sùng bái Sa-tăng lâu đời và quyền lực nhất’.

97

Tên sát thủ mỉm cười đánh xe vào một tòa nhà xây bằng đá trông ra dòng sông Tiber. Hắn mang cô gái lên cao... đi dọc theo một đường hầm xây bằng đá. May mà cô gái có vóc người mảnh khảnh.

Hắn đã đến bên cánh cửa.

Đền thờ Ánh sáng, hắn lầm bầm. Phòng họp cổ xưa của hội Illuminati. Làm sao có thể ngờ được rằng nó ở ngay chỗ này cơ chứ!

Vào bên trong, hắn đặt cô gái lên một cái tràng kỷ bọc da sang trọng. Rất thành thục, hắn trói chặt hai tay cô gái ra sau lưng, rồi trói hai cổ chân lại. Những gì hắn thèm khát sẽ phải hoãn lại đến khi mọi việc được hoàn tất. Nước.

Nhưng hắn vẫn có thể tự dành cho mình chút xíu thời gian, tên sát thủ thầm nghĩ. Quỳ xuống bên cô gái, hắn vuốt ve cặp đùi thon dài và mềm mại. Bàn tay hắn lần lên cao hơn. Những ngón tay đen đúa lần lên trên gấu quần soóc. Cao hơn nữa.

Rồi hắn dừng phắt lại. Phải kiên nhẫn, chợt tỉnh ra, hắn tự nhắc nhở bản thân. Phải làm xong việc trước đã.

Hắn bước ra ngoài ban công mát rượi. Làn gió đêm nhanh chóng làm dịu đi cơn thèm khát man dại trong hắn. Tít dưới kia, sông Tiber vẫn đang chảy xiết. Hắn ngước nhìn mái vòm của Đại thánh đường St. Peter, cách hắn khoảng ba phần tư dặm, hiện ra rõ mồn một trong ánh sáng phát ra từ hàng trăm máy quay.

‘Giờ khắc cuối cùng đã tới’. Hắn nói to thành tiếng, trong lòng nghĩ tới hàng ngàn chiến binh Hồi giáo đã bị sát hại trong cuộc Thập tự chinh. ‘Đêm nay, các vị sẽ được đoàn tụ với Chúa của mình’.

Sau lưng hắn, cô gái bắt đầu cựa quậy. Tên sát thủ quay lại. Hắn cân nhắc xem có nên để cô gái thức dậy hay không. Nỗi khiếp đảm trong ánh mắt của phụ nữ luôn là liều thuốc kích dục tuyệt vời nhất đối với hắn.

Nhưng hắn chọn giải pháp chắc chắn hơn. Tốt nhất là cứ để cho cô gái nằm bất tỉnh trong khi hắn đi vắng. Dù cô gái đã bị trói chặt và không thể nào trốn thoát được, nhưng hắn không muốn để cho con mồi của mình mệt lả đi vì giãy giụa quá nhiều. Ta muốn cô em khỏe mạnh... để ta còn thưởng thức.

Nhẹ nhàng nâng đầu cô gái lên, hắn lần ngón tay tìm chỗ hõm ngay dưới xương sọ. Hắn đã từng điểm vào huyệt đạo kiểu này nhiều lần rồi. Với sức mạnh của loài mãnh thú, hắn nhấn ngón tay vào lớp xương sụn mềm, rồi ấn mạnh xuống. Cô gái nằm vật ra ngay lập tức. 20 phút thôi mà, hắn thầm nghĩ. Con mồi này sẽ là một kết thúc hoàn hảo cho một ngày tuyệt vời. Sau khi thưởng thức cô gái, chứng kiến cô ta chết ngay trên tay mình, hắn sẽ bước ra ban công để thưởng ngoạn pháo hoa trên bầu trời Vatican.

Để con mồi nằm nguyên trên đi-văng, hắn xuống cầu thang, bước vào một căn phòng tối tăm, chỉ có một cây đuốc duy nhất tỏa sáng. Nhiệm vụ sau cùng. Hắn bước tới bên bàn, kính cẩn nhìn con dấu thiêng bằng sắt đã được để sẵn ở đó.
Nước. Con dấu sau cùng.

Như ba lần trước, hắn rút cây đuốc trên tường, nung cho con dấu nóng đỏ lên. Khi toàn bộ con dấu đã nóng đỏ, hắn bước vào trong ngục.

Một người đang đứng yên lặng. Già nua và cô độc.
‘Này Hồng y Baggia’. Hắn rít lên. ‘Ông đã cầu nguyện chưa đấy?’

Đôi mắt của vị Hồng y già người Ý không chút sợ hãi: ‘Ta đã cầu nguyện cho linh hồn của ngươi đấy’.

  • VH
,
Ý kiến của bạn
Ý kiến bạn đọc
,
,
,
,